Cánh đồng tháng mười
Mơ cánh cò
khoát nắng tháng sáu rẽ bão tháng bảy
đưa con trở về những ngày còn mẹ
Con gặp lại con tung tăng thơ bé
thênh thang chân sáo chạy mỏi đồng chiều
mẹ khỏa sóng lúa
lúa vờn gió reo
ú òa trước con ngậy thơm cốm mới
tháng mười rời rợi trong ánh mắt mẹ cười
trong con non tươi ngọt hương cỏ mật
Mùa nối mùa đã mất
hoang cánh cò vỗ trắng miền mây
hoang giọt mưa đêm hoang bóng nắng ngày
chỉ nỗi nhớ mẹ chẳng thể nào hoang nổi
Trên ruộng thấp ruộng cao thuở ấy
dọc ngang đường phố đã thênh thang
nhưng trong con vẫn vẹn nguyên lối nhỏ
một đời mẹ sớm tối đi về
Nay
lạc tận đâu
cánh đồng tháng mười rời rợi
chỉ còn cây bàng trước ngõ
muôn ngàn mắt lá khóc úa chân trời.
Chợ âm dương
Mẹ sau trăng mỏng sương dày
trông lên chỉ thấy gió lay đốm đèn
đốm đèn nửa lạ nửa quen
nửa trên cõi Phật nửa bên cõi người
Vẳng như tiếng mẹ ơ hời
ấm trầm thao thiết từ nơi vô thường
rằng: con đến chợ âm dương
giận hờn trút bỏ nhớ thương tìm về
Mẹ dần khuất ánh sao khuya
giận hờn con biết dãi dề ai hay
ví bằng cầm nổi trong tay
thì con trút bỏ từ ngày đương xoan
Liêu xiêu bóng chợ sắp tàn
mưa gieo lất phất ướt tràn đêm thâu
biết tìm thuở ấy nơi đâu
nhớ thương xa lắc nỗi đau vẫn gần…
VNQD