Thơ của Hoàng Hiền

Chủ Nhật, 01/12/2024 17:27

Gia phả cánh đồng

Con đi qua cánh đồng
Đất nẻ chân chim
Gia phả là lời mẹ kể…

Hoa gạo đỏ đồng Chiềng đồng Bái
Hàng xoan đào nằm im dưới đáy ao đợi dựng cột làm nhà
Đàn cá giấc mơ mẹ tràn xuống từ trên đê
Thức dậy trong mùa giáp hạt

Con ơi, đừng chạy nhảy gần đám mạ non
Đừng cưỡi trâu trên sườn đê dốc
Đừng bỏ hạt rơi
Mẹ không biết ai kéo cánh đồng trùm lên đầm lau lách
Chỉ biết mỗi dảnh lúa mọc từ mồ hôi óng trên cán cuốc
Khai hoang

Khi mẹ có cánh đồng của riêng mình
Con ngồi dưới bóng mát của bao xác rắn trên bờ ruộng
Mẹ làm cỏ sục bùn, quạc sâu cuốn lá
Con lần theo dấu chân cô Tấm đến kinh thành

Đây là cơm gạo mới, đổ ít nước thôi
Phơi rơm như quăng lưới
Gồi rạ đứng thẳng hàng
Mẹ ngủ trên nệm rơm mùa rét
Con thức trong lều gió ngửi mùi rơm rạ mục
Đợi những cánh cò gánh nắng cõng mưa…

Gia phả của cánh đồng con nhớ hay chưa?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)