Vụng tu
Còn chần chừ gì nữa anh
Trông mây xanh
Trông biển vắng
Trông núi cao
Trông rừng thẳm
Hay trông lòng em có nhớ mong
Tay em xòe phơi nỗi nhớ
Mắt em đan ngọn lửa
Môi em dệt chiếu mây
Đợi anh thêu bình minh lên đỉnh núi
Em đâu sợ mây xám
Em không kiêng sóng cả
Chẳng ngại gì lênh đênh
Lênh đênh
Em qua cửa Thần Phù
Khéo tu thì nênh nổi
Vụng tu
Thì mặc kệ thuyền chìm
Còn chần chừ gì nữa anh
Đôi tay em đây
Tóc mây mắt biếc và trái tim này
Vụng tu
Nên thuyền em đắm
Trong trùng trùng khói sóng
Mắt anh.
Hồn non nước mình
Ai đặt tên cho núi
Mà tựa áng mây bồng bềnh trôi trong dòng huyền thoại Hoa Lư
Ai đặt tên cho dòng sông
Mà hiện dáng rồng thiêng ấp iu tâm hồn dân tộc
Ai tựa vào dáng núi
Phi Vân xanh vời vợi
Ai tựa vào dòng sông
Hoàng Long xanh thăm thẳm
Làm lũy cao
Làm hào sâu
Cho Hoa Lư hiên ngang vương triều độc lập
Ai cùng em lên núi
Phi Vân chiều thu buông
Ai cùng em xuôi dòng
Hoàng Long đỏ phù sa
Tìm cung vàng
Soi điện ngọc
Gọi thức Hoa Lư
Bừng sáng hồn thiêng Đại Việt
Trải ngàn năm vạn năm
Đá vẫn trơ gan
Sóng vẫn mênh mang
Còn bóng người thì lặng
Hồn non nước mình
Loang tỏa đâu đây.
VNQD