Những ngôi nhà nay đã có hoa
Những ô gạch cũ ẩn trong bức tường cũ thấm mùi cà phê
thủy tiên tím nở hoa trên ban công ẩm mốc
phố thị chìm trong mưa bão mịt mùng
Bậc thang, bậc thang màu đất sét
đón gió lạnh đầu ngày
ai nhón chân để không đau quá khứ
Bóng mẹ khuất trong những viên gạch bể
tiếng chân cha không động lá vàng rơi
dáng anh mờ sau khung ảnh hẹp
chị che khăn rằn cười
ngàn năm tuổi hai mươi
Những ngôi nhà kì tích đã có hoa
bụi trầu bà ôm nòng súng cũ
em ngạc nhiên trước kỉ vật biết nói
Im lặng nghe căn hầm kể chuyện
thấy nắng vàng rơi trong tiếng đạn rơi
ngày xuân ấy bây giờ xa lắm
sao con đường vẫn lá me tươi
Những ngôi nhà nay đã có hoa
buổi sáng rộn ràng tiếng chim gọi bạn
buổi sáng ồn ào tiếng chào phố thị
có một mảng tường phủ bụi giấu thời gian.
Con tàu kí ức
Ngày dài qua
và ngày ngắn lại
lá xanh vàng
rồi lá xanh non
những vết thương lành theo năm tháng
tiếng còi trong veo réo gọi dĩ vãng
Đường ray dài gần hai ngàn cây số
đã hồi sinh trong một sáng mùa xuân
Trên chuyến tàu lăn bánh đầu tiên
trống ngực đánh như trống trường năm ấy
những người đàn ông từng hiên ngang ngoài chiến trận
nước mắt chợt rơi khi chạm ngõ về nhà
Ngày ra đi chưa hò chưa hẹn
ngày trở về tóc đã điểm tro
ngày ra đi trăng mười ba xanh ngát
ngày trở về rám nắng hoàng hôn
môi thanh xuân ửng nắng thu vàng
Vết đạn bắn là quà gặp mặt
sẹo bom rừng làm sính lễ cầu hôn
tàu về phố trong ngàn tay vẫy lạ
phố lên đèn ửng đỏ môi em
Giọt nước mắt của ngày đoàn tụ
trong như sương trên lá Trường Sơn
Đoàn tàu Thống nhất vào ga Sài Gòn thật chậm…
như chờ người còn ở lại rừng xa.
Quê hương ơi
Là khi rời đi ngoảnh lại
thương đọt mồng tơi xanh một góc vườn
tàu cau vắt ngang trời như chiếc võng
lắc lư khói dồng ngóng mẹ chiều hôm
Là rơm rạ ủ ấm đêm giông bão
mắt nghé tơ sáng dưới trăng rằm
ai mơ cung nguyệt bên gốc đa già cỗi
trò năm mười thương chú Cuội ngây ngô
Mẹ hóa dòng sông vỗ mát ruộng lúa
cha thành kênh rạch chia sớt phù sa
ngày ra biển nước mắt chảy ngược
thành những cơn mưa trái mùa
Là tiếng rụng của xoài thơm ổi chín
trà thanh tao sen sóng sánh ban mai
con chim gõ kiến ngủ muộn sau đêm giao phối
mặt trời khắc dấu mùa yêu lên ngày
Là bóng nắng xiên qua mái lá
tơ hồng bay theo ngày nực giông
con cá xa nguồn lội ngược
bờ tre già là quê hương.
VNQD