Phút hình dung
Mẹ nép mình đứng dưới hàng cau
nhìn con sông dài sau bóng người dần khuất
giày vải để lại hình vết
những ngọn sóng thức dậy từ đây
Quân phục binh nhì có nhiều hơn một sắc
lấm láp tuổi đôi mươi
băng đạn buổi bắn bồi hồi trước ngực
hơi thở bầu bạn mùi cỏ non
đường bay xanh lưng đồi
Ánh sáng len vào hầm trận địa
khói bếp chiều hôm là là thương nhớ
quãng giấc đêm mưa vỡ thầm vạt áo
buổi nắng thao trường nhành muối nở hoa
hương mặn quyện gió nhạt nhòa
mắt sâu giờ điểm vết
những lạ lẫm đâu còn...
Khoảng trời đơn vị nắng ngày xuân hong sưởi
sân cũ râm ran chuyện hoàng hôn
ngày quân ngũ khép lại
đỉnh tay chạm vành mũ nghiêng nghiêng
Binh nhất trở về quê mẹ
phồng rộp mấy mùa còn lưu dưới bàn chân
lòng đường xưa ấm lại
những đọng lắng mãi mang theo trên chuyến đi cuộc đời...
Khẩu đội
Khẩu đội rẽ chiều
ngày bắn tập lòng công sự rạo rực
cánh rừng bao dung người chiến sĩ
điểm cao đêm nay có những chòm sao thức
Khẩu súng phòng không sừng sững đỉnh đồi
khóm lau cuối mùa phất phơ trắng xóa
vạt áo đượm sắc hoàng hôn
chim kêu lảnh lót nhả giọt nắng cuối cùng
ánh đèn xóm cũ sáng lên xa vợi
Sương buông phủ mờ lối nhỏ
cỏ sắc ướt thì thầm
hương thảm mục bốc lên từ sườn núi
lá rừng rơi ngụy trang kín trận địa
tiếng vọng sâu thẳm
đêm mở giấc mơ dài
đồi phòng không mọc dậy những ban mai xanh biếc
Bóng vẫn tròn dưới đêm rừng trăng vắng
ánh mắt bừng lên
túi cơm muộn chia nhau sau bước đường tuần khuya khoắt
gió lạnh chạm bờ vai
đêm dài lưu lại những dấu chân khẩu đội
Đêm đỉnh đồi lặng yên
người chiến sĩ viết tên mình lên dặm dài đất mẹ
phiên gác bên khẩu súng phòng không
nghe từ xa tiếng thông rơi trầm mặc
cả khẩu đội nhìn xuống phía mặt thung
ngày mai có vầng mây đổ bóng...
VNQD