Thơ của Nguyễn Trọng Luân

Thứ Tư, 05/06/2024 14:22

Lên Điện Biên nhớ cha

Cha đi xa rồi cha chẳng được xem
Mùng 7 tháng 5 diễu binh ở Điện Biên
Lớp lớp cháu con lưỡi tiểu liên sáng lóa
Sáng nay nắng loá đồng Mường Thanh

Những quân kì quân phục mới toanh
Bao binh chủng lẫy lừng từ Điện Biên đào hầm khoét núi
Bao binh chủng từ Điện Biên lớp cháu con đứng dậy
Chưa một lần cha được nghe tên

Cha không là chiến sĩ Điện Biên
Chỉ là dân công áo nâu Phú Thọ
Xe con qua đèo Pha Đin mà thương quá
Cha gánh gạo lên đèo bom giặc thả sau lưng

Bao người lính già nằm lại ở Điện Biên
Có nghe một sáng này quân ta đi hùng dũng
Như bảy mươi năm chiều mặt trời đỏ lựng
Tiếng reo hò trong nước mắt Mường Phăng

Cha trở về con lẫm chẫm níu chân
Có khúc dây dù cho con chơi đánh quay trên đất
Những câu hò đêm Pha Đin rét ngọt
Những… “tình bằng ai ới” để thương nhau

Cha kể con nghe những núi thẳm suối sâu
Cò Nòi, Lũng Lô, ngã ba Tuần Giáo
Bom nổ chậm và những chùm bom bươm bướm
Máu người loang mà rừng thắm hoa ban

Điện Biên trong con là áo trấn thủ đã sờn
Cha bảo đấy là áo người đã khuất
Cha cũng mất rồi áo xưa bao mùa rét
Mẹ bồng em con cho ấm những năm nghèo

Điện Biên Phủ trên non, Điện Biên Phủ trên không
Những Điện Biên chảy ở trong máu mình người Việt
Những Điện Biên sống trong lòng Tổ quốc
Luôn rạng ngời, tươi thắm phải không cha?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)