Thơ của Duyên An

Thứ Năm, 16/05/2024 14:47

Cổ tự

Thả từng câu rêu mềm bậc đá
trải lời chim thong thả nhịp non ngàn
từng bóng nắng loang nỗi niềm cô tịch
gió mười phương thơm thoảng phiến u lan

Chân bước chậm để nghe từng giọt lá
giọt kinh văn rơi xuống từ trời
kinh không chữ từng phút giây biến ảo
người tìm gì ở phía xa xôi

Từng bậc lên để hay mình bé lại
ngửa mặt trông vòi vọi non xanh
hãy ngồi xuống để biết mình là đá
đã mòn từ tiền kiếp mù tăm

Từng bước sóng âm âm lời cổ tự
trong đá kia có tiếng biển rì rào
xanh đã biếc giữa trập trùng xám bạc
hạt muối người thôi mặn với xưa sau.


Bóc tách

Cánh đồng cởi áo sương mù
khởi đầu mùa gieo
năm ngón khô nâng mặt trời chui ra từ vỏ trứng

Đêm qua một tiếng rơi
như tiếng nỗi đau nứt vỏ
ngày lên ngỡ ngàng
người họa sĩ lỡ tay đánh rơi bình mực đang pha dở
xanh loang

Giàn thiên lí trơ trụi chú ốc sên ngao du
chú ở đâu trong suốt mùa đông
bây giờ nhấm nháp từng cọng nắng
cuộc bóc tách tột cùng cõi đất
làm nên mùa xuân

Người còn khoác chiếc áo năm trước
ngồi bên cửa sổ
tách trà ủ hương ngày cũ
làn khói mang hình chiếc lá
vỡ tiếng cười lảnh lót
bầy trẻ chơi ngoài sân.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)