Thơ của Đinh Tiến Hải

Thứ Ba, 21/05/2024 09:13

Sinh năm: 1975
Quê quán: Mỹ Đức, Hà Nội
Hiện sống và làm việc tại Bắc Giang
Sách đã xuất bản:
Chiều trên sông vắng (Nxb Hội Nhà văn, 2020)

“Với tôi, thơ là một điều gì đó thật bí ẩn không dễ giải thích. Tôi thường có những giấc mơ dội về trong tâm thức. Thấy rõ nhịp điệu của thơ, nhịp đập của trái tim đồng vọng, thấy sự lóe lên bất ngờ vừa thân thiết, vừa lạ lùng của ngôn từ, sự ngân rung của vạn vật nhưng không dễ sắp đặt nó thành một bài thơ. Nó khởi lên và tan biến một cách nhanh chóng trong mơ hồ. Khi tỉnh giấc, tôi cố gắng nhớ lại nhưng chỉ còn những âm thanh êm dịu đi qua, những sóng âm lọt qua vùng ý thức bất ngờ, lạ lùng và khơi gợi. Nó đẹp và buồn, suy tưởng và ám ảnh.
Thi ca luôn bí ẩn nhưng cho tôi cảm giác được trở về và hi vọng đánh thức bản năng còn khuất lấp của mỗi con người.”

Trên cây cầu tình yêu

Anh đứng trên cầu hình dung khuôn mặt em
thủơ chúng mình đi qua cánh đồng rót đầy hương lúa chín
và những con đường đá phủ xanh rêu

Trong sương mù sớm nay
anh vẫn nhận ra khuôn mặt em
thuở tóc xanh mười tám

Anh đứng trên cầu vẽ cô gái ngày xưa
tiếng cười lảnh lót
địu mặt trời về bản người Mông

Anh đứng trên cầu vẽ bảy sắc cầu vồng
vẽ thuyền mây đưa em về đỉnh núi
vạn vật trong tâm trí anh bừng nở
như những bông hoa rừng
thơm vào vách đá

Anh đứng ga chờ
nắng trong veo thuở hồn nhiên vụng dại

Gió cao nguyên
bừng thức
một mùi hương vắng xa.


Khôi nguyên

Mưa xuân êm êm
sau những vạt rừng thưa
từng cánh hoa đào bừng nở khôi nguyên

Có tiếng chim vành khuyên
đánh thức ban mai
giọt sương tan như khói mỏng

Mẹ về trong bóng chiều
lửa hồng thắp lên từ căn bếp
hoa mùi già phảng phất đưa hương

Phía bên kia con đường
từng cội mai già
nhắc ta thời gian là hữu hạn

Mỗi ngày sống là một hạt mầm
ẩn giấu sâu trong nồng nàn hương đất
qua bao mùa nắng mưa bất tận
sắc hoa vàng bay lên.


Sông Thương

Có tiếng sóng vỗ hai bờ trong đục
gọi là sông Thương

Có con chim hồn nhiên
hót gọi bình minh nắng mới

Có lũy tre chiều xanh vời vợi
gọi về ngõ nhỏ tình quê

Có lời ru của mẹ vọng về
mưa giọt gianh thấm vào đời con mát lạnh

Có cây cầu chứng nhân bao nhiêu trận đánh
dãi dầu ven bến: Chia Ly

Đất nước chiến chinh từ thuở con đi
sông thao thiết chảy giữa đôi bờ thành phố

Ngày trở về lòng run lên thương nhớ
ước một lần gọi mẹ buổi đò đông.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)