Thơ của Phan Đức Lộc

Thứ Năm, 06/06/2024 09:10

Cánh đồng Mường Thanh

Mẹ ủ hạt mầm từ hơi ấm lòng tay
gieo xuống cánh đồng hi vọng
thương con cò vay niềm tin để sống
đôi cánh gầy mài mỏng vạt hoàng hôn...

Đồng Mường Thanh như gót mẹ mùa đông
in ngổn ngang trăm đường nẻ nứt
từng hạt giống khẽ trở mình thổn thức
khoác màu xanh lành sẹo dấu chân trần...

Sương
gió
nắng
mưa
lặng lẽ xoay vần
qua mùa lũ, sang mùa hạn hán
giọt mồ hôi trên mắt buồn vơi cạn
lúa tốt dần, lưng mẹ còng thêm...

Con thả ước mơ từ những cánh diều êm
kí ức ngược miền tuổi thơ bỏ ngỏ
chợt dỗi hờn con tép riu bé nhỏ
ngủ quên trong dấu chân mẹ trên đồng...

Hát cho người cũ

Người đi như xoáy gió
dốc chín khoanh con ngựa trắng lạc đường
gốc lềnh si, chiều chiều, em đứng đó
hát cho người, em vẫn còn thương...

Tiếng hát bay lên đỉnh núi Xá Nhè
tiếng hát bay về cổng trời mây phủ
núi mệt rồi, núi nghiêng đầu ngủ
mây mỏi rồi, mây chẳng buồn trôi...

Em cũng mỏi, nước mắt em rơi
hoa mỏi không, sao hoa rụng cánh?
sợi lanh rối thương khung cửi lạnh
người đi rồi, em dệt áo cho ai?

Mái nhà em, cỏ mọc xanh rờn
hàng rào đá, lỗ hổng chưa liền sẹo
em chẳng rõ quả pao tròn hay méo
người đi rồi, em biết ném cho ai?

Gốc lềnh si, em đứng đó, chiều chiều
dốc chín khoanh lượn vòng mải miết
như xoáy gió, người đi biền biệt
người đi rồi, em sẽ hát cho ai?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)