Chùm thơ của nhiều tác giả

Thứ Sáu, 21/02/2020 09:23

LÊ HUY QUANG
Nhớ An Dương


Tia sáng dậy đầu tiên
đánh thức tôi qua khung cửa cháy B52

Một mảng em trời xanh đông úa
con đường nào ngơ ngác ngang bên?

Đêm trăng suông về lại An Dương
trắng màu sỏi cát
quán trà em lên đèn
gió mùa đê nghiêng

Rất nhiều hố bom
rất nhiều nhà ngói mới
rất nhiều cây non trồng
rất nhiều em gái bế con
rất nhiều chon von quán trọ

Em - chờ - tàu - điện - về - đâu?

Giữa con sông và khoảng trống cánh đồng
tôi chợt tên em nương nhờ qua gió
người hát rong xuống hết giọng trầm
thêm áo mặc em đi làm ca sáng

Cầu phao Khuyến Lương người xe chạng vạng
mỗi độ xuân về thức trắng nhớ An Dương?

LÊ MẠNH TUẤN
Con thuyền xanh


Lướt nhẹ từ xa vắng
câu hát thoảng dưới vòm trời hò hẹn
gợn một chung tình

Chim yến sải dài đôi cánh đầy thương tích
cắt một đường bay thề
lấy máu tim mình trả giá cho mây trắng

Bỏ lại mạn thuyền dập dềnh như nhớ
heo hút buông trôi về chốn mơ hồ
những đụn khói cứ bồn chồn như khói

Chẳng hay ánh trăng có ngọt ngào không
cầm lòng vậy đành lòng sông cứ chảy
vết thương cũ chưa lành vết thương mới hằn sâu

Lời hẹn ngày xưa vô cớ xanh
hoa cúc thơm cần mẫn
mái chèo khua lạc giọng giong buồm.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)