Chùm thơ của nhiều tác giả

Thứ Tư, 12/02/2020 11:37

HỮU THỈNH
Qua sông Hằng


So với buổi chiều thì sông Hằng quá rộng
So với kiếp người thì sông Hằng quá hẹp

Xin nước về thờ
Trong suốt chẳng thấy chi
Chẳng thấy chi tức là thấy Phật

Xuống tắm để xin Phúc
Nước xiết xô người
Bị nước xô người là ngộ được chữ Yên.

4 giờ 10 sáng 7/8/2012

ANH NGỌC
Chử Đồng Tử


Người con trai không mảnh vải che thân
Như củ khoai trụi trần vùi trong cát
Người con gái vô tình bắt gặp
Tình yêu ra đời trước cả mọi lễ nghi

Đứng cao hơn mọi thành kiến giàu nghèo
Không tính toán sang hèn, không đẳng cấp
Đôi trai gái khỏa thân đầu tiên trong văn học
Mượn chính mình để thổ lộ tình yêu

Mượn tình yêu để diễn đạt chính mình
Cặp thân thể nồng nàn và trong suốt
Cái ngôn ngữ dịu dàng không ngượng ngập
Hai tâm hồn bình tĩnh nhận ra nhau

Hai tâm hồn chờ đợi đã từ lâu
Cái giây phút dứt tung những xích xiềng êm ái
Không son phấn điểm trang, không lụa là che đậy
Họ như là trời đất mới sinh ra

Người con gái dịu hiền dám chống lại cha
Dù cha có là vua thì cũng vậy
Cái tình huống không thể nào thay đổi
Cao hơn ý cha và ý vua còn có ý của trời

Còn có ý của người
Những thế hệ không nguôi tìm về bản chất
Cái biểu tượng đầu tiên của tình yêu đích thực
Đã ra đời trong ước vọng của nhân dân.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)