Chùm thơ của tác giả Đinh Ngọc Diệp

Thứ Sáu, 21/08/2020 15:11
Lạch Bạng, đêm…
Tặng anh Tòng, anh Thủy - xã Hải Bình
 
Đêm im trôi ngược lối ngày
Một bến nước Hải Bình đợi người quán gió
Cây dừa cụt, một đốm đèn nho nhỏ
Lạch Bạng chờ đón tôi vào đêm
 
Gió biệt đi đâu khắc khoải không yên
Ta thập thững xuống con thuyền ngư phủ
Một bờ sáng phía Hải Bình như lửa
Một bờ đen bóng núi Du Xuyên
 
Trăng chưa lên. Sông bỗng hóa con thuyền
Ba bốn bóng say, núi Du thành cá ngủ
Những nhập nhoạng lúc mờ, lúc tỏ
Cốc rượu đầy bốc núi bay lên…
 
Càng chông chênh khi thuyền neo lại bờ
Càng ngật ngưỡng khi lòng còn hối hả
Anh với con đò đắp trăng nằm ngủ
Tiễn mình tôi về bến cuối cùng…
 
Chốn cũ
 
Đám đất trống cội đào hé nụ
Có gì lạ
 
Ngôi nhà bung một cửa sổ nhìn ra
Ở ngoài kia cuộc sống ồn ào
Trống một ô vuông không chấn song
Còn một cửa sổ đóng im không mở bao giờ
 
Trẻ trâu, người lạ đi qua không dám vào
Những ai không có kí ức gì
Trong ngôi nhà không phải tuổi thơ của họ
 
Vừa ló dạng người đàn ông đi ra từ cửa chính
Không sót thứ gì của bức tranh
Cuối năm ông về thăm ngôi nhà cũ
Một cửa sổ đóng im không mở bao giờ.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Sòng nhậu đầu tiên ở bãi, không bến không bờ tức giang hồ thiệt thọ, đã phết cho tôi Tàn sau Minh để hóa một Minh Tàn... (NGUYỄN TRÍ)

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)