Chùm thơ của tác giả Đỗ Thượng Thế

Thứ Năm, 30/05/2019 10:23

ĐỖ THƯỢNG THẾ
Mỹ Sơn

Trăng huyễn hoặc lòng thung
điệu dế rưng rưng sa thạch
những bước chân như rượu đổ
vang vọng
và mê man

Cánh dơi đốt lên bóng tối
đốt lên hơi thở trầm mặc cỏ lau
con suối đốt lên đường cong bất tử
ngực đêm Chiêm nữ căng rằm

Lừng lững từng dải nến trôi
lừng lững cỗ xe huy hoàng bùn đất
trở về
trong nghi lễ lặng ngời gió núi
nghe máu ran ran những nguyện cầu…

Thổ âm


Hì hụi đồi cằn sỏi khét
bì bõm bùn phèn ruộng rộc
người nói bằng giọng cuốc, cuốc
giọng cày, cày
ran mưa và rền nắng

Vượt bão giông
giọng trái tim cùng sôi ầm phách
vóc dáng tràn trề sinh lực lời ru

Sương khói buông chiều
bậu vàng vọt bóng
người nói bằng dấu lặng
giọng sóng trào đáy khơi

Trong vòng tay cội đất
người về thanh giọng cỏ
hương ngút lời mang mang

Bát ngát mùa dâng đậm sắc âm làng
mặt trời đẫm niềm thiêng giọng đất.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)