ĐỖ THƯỢNG THẾ
Mỹ Sơn
Trăng huyễn hoặc lòng thung
điệu dế rưng rưng sa thạch
những bước chân như rượu đổ
vang vọng
và mê man
Cánh dơi đốt lên bóng tối
đốt lên hơi thở trầm mặc cỏ lau
con suối đốt lên đường cong bất tử
ngực đêm Chiêm nữ căng rằm
Lừng lững từng dải nến trôi
lừng lững cỗ xe huy hoàng bùn đất
trở về
trong nghi lễ lặng ngời gió núi
nghe máu ran ran những nguyện cầu…
Thổ âm
Hì hụi đồi cằn sỏi khét
bì bõm bùn phèn ruộng rộc
người nói bằng giọng cuốc, cuốc
giọng cày, cày
ran mưa và rền nắng
Vượt bão giông
giọng trái tim cùng sôi ầm phách
vóc dáng tràn trề sinh lực lời ru
Sương khói buông chiều
bậu vàng vọt bóng
người nói bằng dấu lặng
giọng sóng trào đáy khơi
Trong vòng tay cội đất
người về thanh giọng cỏ
hương ngút lời mang mang
Bát ngát mùa dâng đậm sắc âm làng
mặt trời đẫm niềm thiêng giọng đất.
VNQD