Chùm thơ của tác giả Nguyệt Phạm

Thứ Tư, 08/05/2019 05:53
Nước mắt nhạt
 
Sáu năm rồi mẹ không làm thơ cho con
Vì mỗi ngày con thân quen và chực chờ bên mẹ
Sao có thể nói về niềm vui mỗi ngày
Mẹ chỉ làm những câu thơ than vãn
Cuối cùng cũng chẳng nói được gì
 
Mẹ muốn nói mẹ yêu con nhưng điều đó mẹ đã nói với con
mỗi ngày đầy cảm xúc
Mẹ còn cần gì khi bàn tay bé nhỏ lém lỉnh của con
luôn rình để ôm mẹ
 
Có một lần sau sáu năm
Ôm con trong tay, con chỉ có thể nằm cao đầu để khỏi nghẹt mũi
Mẹ bế con, đầu gối trên đôi chân mẹ
Chiếc nệm ấm áp của con
Con thở đều đều bớt nặng nhọc
 
Mẹ khóc không phải chỉ vì con khó thở
Mà vì những điều buồn hơn
 
Mẹ thấy mình yếu đuối
Rồi mẹ lại khóc to
Mẹ nghẹt mũi giống con
Mẹ thấy sợ khi nước mắt mình nhạt quá
 
Không biết mình đã khóc bao nhiêu lần
Những lúc không có con.
 
 
Trò ma sói(1) thì có liên quan gì đến chúng ta
 
Gió rượt đuổi nhau náo loạn trên mái nhà
Làm những nàng chuông gió hùa nhau chạm lời óng ả
Có gì vui không anh khi mùa dã quỳ nhuộm vàng trên cao nguyên
còn anh thì bận xuôi về phương trời xa lạ
Ở đó vắng bóng em
Những bông dã quỳ vàng câu em lên đây
Găm chiếc gai vào tiếng cười em khi băng qua dòng suối
Vịn ngập ngừng vào thành cầu
Dòng suối chẳng vô tư
Ý nghĩ ô nhiễm rồi em còn tìm gì ở đây
Bông dã quỳ năm cũ không hề soi dung nhan bên bờ suối
Anh cũng chưa từng qua cây cầu này
 
Sao em đi tìm anh ở đây
Sao em mở đầu bằng những ngọn gió nô đùa
Chúng chẳng có dấu chân và anh chẳng còn dấu vết
 
Đêm nay em là nhà tiên tri, là người bảo vệ, là
phù thủy quyền năng
Em đã tiên đoán, bảo vệ và sinh sát
Đôi lần em tự cứu lấy mình
Nhưng cuối cùng em vẫn gục ngã
Em bị sói cắn
Những con sói ngây thơ và gian manh.
--------
1. Tên một trò game có nhiều người chơi.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)