TRẦN THẾ VINH
Giấc mơ đêm
Đêm qua
Nghe núi của ông tôi trở mình
Sáng ra thấy đá thành ba tôi im lặng
Gió nắng, mưa sa bào mòn đục đẽo
Thành tượng người thô mộc
Bao năm vô tri nay đấng bậc anh hùng
Đôi mắt nhìn mông lung…
Hết mưa ngàn, nắng táp
Từ chồi lá non tơ đến thu chín chực chờ
Nhìn tôi làm thơ. Ông khóc
Đong mấy chữ con đầy nồi son cơm?
Tôi rớt nước mắt
Nhiều ngày đọng thành giọt rượu
Tràn li…
Mỗi sáng thức
Không nhớ được mình
Đã mấy mươi năm vẫn còn say bí tỉ.
LÊ THANH BÌNH
Thấy có gì thân thuộc ở Ireland
Những đám mây nhiều màu quẩn quanh cánh đồng kiều mạch
những cánh chim như đã bay một vòng trái đất
về đậu trên lâu đài Kilkenny (1)
cất cao giọng hót
bầu trời thăm thẳm xanh
Thấy có gì thân thuộc ở Ireland
cỏ ba lá và tình người hồn hậu
Riverdance (2) cùng Dublin hòa tấu
vang lời ca xứ sở an lành
Thấy có gì thân thuộc ở Ireland
cuốn sách Kells (3) khắp nơi nơi tìm đọc
vạn nét chữ bay lên cùng thư pháp
các sử gia soi bóng của mình
Thấy có gì thân thuộc ở Ireland
tiếng đàn harp (4) suốt ngàn năm vẫn thức
như sông Liffey (5) chảy suốt thời trận mạc
giờ ru êm những vũ điệu thanh bình
Và mỗi lần trở lại Dublin
tôi đã gặp những gì thân thuộc lắm
như thể em và bài ca cuộc sống
vẫn cùng tôi đi khắp bốn phương trời.
-----------
1. Lâu đài ở thị trấn Kilkenny của Ireland được xây dựng từ năm 1195.
2. Điệu nhảy phổ cập, nổi tiếng của người Ireland, nhảy với nhịp chân bước trên nền nhạc thường đệm sáo và vĩ cầm.
3. Kells (Books of Kells): Cuốn sách đặc biệt bằng da bê của Kells do các tu sĩ ở Ireland soạn vào đầu thế kỉ thứ IX, hiện lưu giữ tại thư viện trường đại học Trinity College, thủ đô Dublin.
4. Loại đàn hạc của Ireland là biểu tượng của nước này gắn với hình ảnh vua Brian Boru - vị anh hùng dân tộc của người Ireland.
5. Dòng sông chảy giữa Thủ đô Dublin.
NAM THANH
Giấc mơ mùa xuân
Khi gió đông hò hẹn gió xuân về
Mùa mơn man đi, mùa mơn mởn đến
Ấy là lúc hoa mơ bung sắc trắng
Buông như mờ như ảo khắp núi non
Rừng chảy đi đâu? Chỉ còn lại một biển bông
Biển mây trắng phập phồng hơi thở trắng
Hơi sương lạnh hay là hơi thở ấm
Bay như mơ, như mộng giữa đất trời
Anh cầm đắm say đi giữa cuộc đời
Tương tư nở thành rừng mơ trắng
Hoa lấp lửng điều gì với nắng
Nắng ơ hờ gì với gió mây
Mà tiếng chim hót trắng rừng cây
Mà tim đập như bay trong sương sớm
Anh chờ em
Em chẳng đến
Rừng đợi ai mà bạc trắng cả gió chiều
Nghe ríu rít những bông hoa phủ kín núi đồi
Tấm khăn trắng quàng ấm cho rừng núi
Rồi em tới bất ngờ như gió tới
Lướt như bay sợ đau nhánh cỏ gầy
Ô xòe hồng, hoa váy, thắt lưng xanh
Tiếng hát chênh vênh núi
Giọng nói như hoa
Dáng đi như suối
Có phải em là hồn hoa, vía núi
Để anh thảng thốt trước rừng hoa
Để mỗi mùa xuân anh lại có một giấc mơ
Nở trắng cả núi rừng Tây Bắc.
VNQD