Chùm thơ của tác giả Đông Hà

Thứ Tư, 17/04/2019 10:24

ĐÔNG HÀ
Mái hiên

Mình gánh nhau về
Lợp lại rạ rơm xưa
Bầy đom đóm rủ nhau đi lễ hội
Hoa chuồm muộm u sầu đỏ dấu máu lên môi

Ngôi nhà xưa ai dỡ mất rồi
Anh dựng cột kèo anh đan nuộc lạt
Ngôi nhà xưa máu chảy
Tiếng khóc ròng đêm dại cái mang

Mình gánh nhau về anh trẩy nước thương em
Gột hết chua cay tay lành giữ áo
Nơi giếng cạn em thả gàu mười bảy
Anh buộc yếm đào chặn gió thương em

Rồi núi chon von này đèo vách đá
Anh hái buồn xanh anh trồng nắng đỏ
Con đường nào cả gió
Con đường nào xô em
Con đường nào gánh tuổi thơ em
Tay anh chạm che cho đôi mắt em thôi u sầu thơ dại

Mình gánh nhau về lợp lại
Một mái thương bên vách núi hiên đời…

Mắt bạch hạc
“Có lẽ nào tôi buồn đến thế...”
(lời một bài hát của Phú Quang)


Tình yêu có buồn không
Sao mắt em hoang dại

Tôi nhủ lòng mình thôi nói những điều không đáy
Sợ chiều trôi như phố đông người
Và mắt em nâu mắt em hoang mắt em màu dưa cải
Đậu như một chiếc lá gầy

Tình yêu của một ngày
Tình yêu của một đời
Ai đi qua bỏ lại
Tôi cầm lên
Phủi đôi ba chút bụi bám vào
Bật khóc
Em có còn là của tôi

Khi yêu nhau người ta thường nói những điều có đôi
Sao dự cảm của em và tôi toàn những điều đơn lẻ
Tiếng guitar như gió xé
Giọng hát là phù vân

Chiều này buồn quá hoàng anh
Tôi thương mắt em rơi như loài bạch hạc
Về đi
Nơi tổ ấm
Chốn trong veo phẳng lặng đến lạ kì

Mà em về rồi
Tôi ở lại với ai...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)