NGUYỄN LINH KHIẾU
Nguyệt quế nở trong mưa
Tầm tã nở trong mưa
những vòm hoa nguyệt quế
trắng tinh mơ ước của ta
trắng tinh khát vọng của ta
sông Hồng mùa lũ cuồn cuộn trào dâng những ngọn sóng
sa hồng
Nở trong mưa vòm nguyệt quế đầm đìa
sắc màu ròng ròng trong nước
hương thơm ròng ròng trong nước
cả cuộc đời ta đã làm gì
những ngày gian nan những ngày tuổi trẻ
ta đã sống đã mơ đã hi vọng
hi vọng nhỏ bé nhưng chưa bao giờ ngừng nghỉ
giấc mơ nhỏ bé nhưng chưa bao giờ từ bỏ giấc mơ
Lầm lũi trên hành trình của mình
không bao giờ bỏ cuộc
không bao giờ chán nản
không bao giờ nhạt phai nhiệt huyết
làm sao biết được cuối con đường là mưa hay nắng
làm sao biết được cuối hành trình có phải là nơi mình đến
hay không
làm sao biết được cuối chân trời chỉ có một mình
một giấc mơ
một hi vọng
Sông Hồng mùa lũ những ngọn sóng sa hồng cuồn cuộn về xa
tuổi trẻ của ta
tình yêu của ta
giấc mơ của ta
hi vọng của ta
nguyên vẹn phồn sinh những ngày nước nổi
cuồn cuộn phì nhiêu
cuồn cuộn mỡ màu
cuồn cuộn những mong đợi
cuồn cuộn năng lượng ta chứa chan dòng nước đỏ
biền biệt ra đi không trở lại bao giờ
Ta không thể bắt đầu dưới vòm nguyệt quế đầm đìa trong mưa
nhưng không bao giờ từ bỏ giấc mơ
không bao giờ từ bỏ hi vọng
không bao giờ nhạt phai nhiệt huyết
tình yêu của ta
tuổi trẻ của ta
giấc mơ của ta
hi vọng của ta
Ta biết ta chỉ có một mình
ta biết ai cũng chỉ có một mình
một mình một hành trình trong mùa lũ sông Hồng cuồn cuộn
không biết cuối con đường là mưa hay nắng
không biết cuối con đường có phải nơi mình đến
không biết cuối con đường sẽ chỉ có một mình
Nguyệt quế nở trong mưa đầm đìa hương sắc
trắng tinh mơ ước của ta
trắng tinh khát vọng của ta.
Chiều trung du
Đã cuối năm rồi sương mềm thôn dã
trung du thườn thượt những triền đồi
đi dọc những dốc nghiêng gập ghềnh khuất nẻo
nỗi lòng lênh loang sương khói phất phơ cùng gốc cọ bờ lau
Chiều cuối năm đồng bãi chông chênh một mùa son rỗi
tiếng mõ trâu lỏng lẻo tiếng mõ chùa
bến nước mấy chiếc thuyền nổi nênh trễ nải
nước lơ thơ xao xuyến như nước chảy trong mơ
Chiều trung du vắng vẻ hồn vía quê nhà
nghe bóng dáng một thời trẻ trai tan dần vào sương sẫm
em còn nhớ thành Tuyên một buổi chiều bạt ngàn lau trắng
sông Lô dịu dàng li biệt mãi mãi một biệt li.
Sa Hằng
Cầm trên tay một nắm cát
gió thổi bay biền biệt trời xanh
cát chảy ròng ròng dịu dàng nước mắt
dọc triền sông những miền thôn dã hằng hà sa số sông Hằng
Trở lại sông Hằng một chiều non tươi
nước chảy chon von bóng người thấp thoáng
ngày xưa đất có thế này không
ngày xưa cát có thế này không
ngày xưa mây có thế này không
ngày xưa nước có thế này không
ngày xưa gió có thế này không
ngày xưa trời có thế này không
ngày xưa ta có thế này không
Hằng hà sa số ta sông Hằng
trời ròng ròng trong đất
đất ròng ròng trong cát
cát ròng ròng trong mây
mây ròng ròng trong nước
nước ròng ròng trong gió
gió ròng ròng trong trời
trời ròng ròng trong ta
ta ròng ròng chảy xiết những chiều xuân hoa cỏ líu ríu chân trời
Li ti trên tay một hạt cát
nguy nga vũ trụ trong lòng tay
một vũ trụ điệp trùng vũ trụ
một ta trong bạt ngàn ta
khôn cùng ngả nghiêng lấp lánh
cát là ta hay ta là cát
bâng khuâng nước chảy sóng nổi mây bay
Sông Hằng đầm đìa những miền trời ta đứng đợi ai
một chiếc lá đề xanh ngăn ngắt
lai láng hồng một cánh sen
linh hương xa xăm linh hương thăm thẳm
nhớ thương dịu dàng nhớ thương mơn mởn
thao thiết nhớ thương vì sao thương nhớ không trở lại bao giờ
Long lanh sa Hằng miên man cát
hằng hà sa số ta vô bờ bến trôi dạt nổi nênh.
VNQD