Vắng con
Bầy chim sẻ vẫn thản nhiên
hót ca tụng bầu trời tự do của chúng
mơ hồ tiếng con ngọng nghịu trong vườn hoa sứ
tình yêu sẽ xua mưa gọi nắng trở về
mẹ nín thở lắng nghe
và giật mình nhìn ra
thiếu bàn chân bé xinh vườn đầy cỏ mọc
Không thể nào diễn đạt được nỗi nhớ
ô cửa kính mưa lay
dụi vào mắt mẹ dằng dặc gió thổi
vắng con rỗng cửa nhà mình
Khoảnh khắc thinh lặng này
làm sao trút khỏi lồng ngực
buồn có thể hóa mây tan
gương mặt đẹp đẽ hồn nhiên
mẹ đang cố gắng ghi lại màu con trong trẻo
Con ơi cuốn từ điển
thiếu hụt từ cho mẹ!
Lúc này
Buổi sáng rêu xanh
trầm tư khỏa lên mặt phố
tôi ngồi lặng im nghe sông thở
muôn tiếng vọng sâu ngực mình
Màu sơn bàng bạc gió pha
mui thuyền đọng bao nhiêu sóng
thời gian là mũi tên thầm lặng
xuyên qua những tán lá bàng
Tìm đâu một chốn rong chơi
bên này sông, bên kia tòa nhà mọc lên vun vút
tội nghiệp bước chân hẫng hụt
lạc lẫm giữa dòng người
Buổi sáng thiếu vắng nụ cười
muối mặn pha trộn hơi thở
thôi, cuộc đời có gì cám dỗ
bao tháng ngày nổi nênh
đi qua hết mùa đông
những cánh chim lại quay về với tổ
bởi mặt trời luôn mọc lên ở đó
và chìm đi từ phía xa nào.
VNQD