Chùm thơ của tác giả Huỳnh Minh Tâm

Thứ Bảy, 03/10/2020 06:16

Cho tử đinh hương

Vẫn quá nhiều chuyện bí mật
xung quanh cuộc sống chúng ta
như những củ tỏi trong chiếc rổ
hay những bông hoa trong chậu
bỗng ca hát
vào đêm tĩnh mịch

Người ta đốt những đồng tiền cúng
rồi cầu nguyện
thả đàn cá xuống sông
bên kia những người câu cá
nhìn trời xanh không chớp mắt

Tôi đi bộ dọc bờ sông
bãi biền xanh ngát mùa cà mùa đậu
tháng giêng người chăn bò
ngồi dưới gốc đa cũ
mơ dáng vợ mới cưới

Tôi muốn thổi một bài thơ
bằng cây sáo mượn thời tuổi trẻ
nhưng mùi tử đinh hương
thơm dâng ngờm ngợp
cánh hoa mỉm cười.

Tưởng niệm tháng năm

Tôi phải yêu thế nào đây
những hàng cây khô cháy
nung dưới những đợt nắng nóng trên 40 độ C

Và ban đêm dưới những vòm sao nhấp nháy
tôi đi mãi vào quá khứ
cũng vào tháng năm
nhớ bím tóc của em
treo trên những giấc mơ
không nắm bắt được

Và trên đôi vai tôi bất ngờ
những chùm bằng lăng tím phủ đầy
như đôi bàn tay của người
âu yếm khung cửa đóng kín

Để tôi quên đi chiếc chảo ráng
không phải loài ve rền rĩ than van
mà chúng ca hát bất tận
về hoa muồng hoàng yến vàng như áo nàng
đã lót chiếc đầu tôi
mái tóc lòa xòa trên ngực

Tôi đã nằm nơi cái chết
của những chiếc lá
để hiểu về thời gian.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)