Chùm thơ của tác giả Nguyễn Ngọc Hạnh

Thứ Bảy, 16/04/2022 00:11

Gửi quê nhà

Gửi đêm ở lại với ngày
Gửi hồn tôi với gió lay bãi cồn
Lấy gì gửi lại hoàng hôn
Mà sao đêm cứ bồn chồn chiêm bao

Xin đừng lấp vội bờ ao
Đừng chê suối cạn mà đào giếng sâu
Quê nhà còn lại gì đâu
Bờ dâu xanh cũng bạc màu cỏ hao

Lấy gì đây để gửi trao
Còn đôi câu hát đồng dao mây ngàn
Ngồi bên giếng cạn đầu làng
Câu thơ chạm tiếng gàu vang nỗi niềm

Một mình ngồi với lặng im
Mà sao lòng cứ đắm chìm trong mơ
Sông kia lấp lở đôi bờ
Đò xưa giờ cũng bơ vơ giữa dòng

Lòng tôi là mạch nước trong
Trôi xa bốn biển vẫn mong ngày về
Chút tình gửi lại với quê
Bóng ai còn lấm bờ đê đầu làng…

Phút giao mùa

Những góc phố lặng thầm
Đêm ướt sũng những làn sương mỏng
Ngã ba bên đường vắng bóng người
Ai vừa hát thì thầm câu gì nghe không rõ

Lời hát như đang mong chờ
Như lời nguyện cầu đêm ba mươi
Đừng lặng lẽ chong đèn khuya hắt bóng
Hững hờ chia biệt với đêm sâu

Trôi chậm dần đêm chậm dần trôi
Phố nhỏ không còn nghe ai hát nữa
Tôi một mình, một mình chơ vơ
Ngồi chờ đêm, đêm sắp giao mùa

Góc phố lặng thầm đâu biết đợi ai
Cứ đứng bên đường nghe lời tình tự
Câu hát còn vương lời ca viễn xứ
Đêm ba mươi rơi xuống chậm dần

Phút giao mùa lòng lại phân vân
Tiếc nhớ điều gì không rõ…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)