Gửi quê nhà
Gửi đêm ở lại với ngày
Gửi hồn tôi với gió lay bãi cồn
Lấy gì gửi lại hoàng hôn
Mà sao đêm cứ bồn chồn chiêm bao
Xin đừng lấp vội bờ ao
Đừng chê suối cạn mà đào giếng sâu
Quê nhà còn lại gì đâu
Bờ dâu xanh cũng bạc màu cỏ hao
Lấy gì đây để gửi trao
Còn đôi câu hát đồng dao mây ngàn
Ngồi bên giếng cạn đầu làng
Câu thơ chạm tiếng gàu vang nỗi niềm
Một mình ngồi với lặng im
Mà sao lòng cứ đắm chìm trong mơ
Sông kia lấp lở đôi bờ
Đò xưa giờ cũng bơ vơ giữa dòng
Lòng tôi là mạch nước trong
Trôi xa bốn biển vẫn mong ngày về
Chút tình gửi lại với quê
Bóng ai còn lấm bờ đê đầu làng…
Phút giao mùa
Những góc phố lặng thầm
Đêm ướt sũng những làn sương mỏng
Ngã ba bên đường vắng bóng người
Ai vừa hát thì thầm câu gì nghe không rõ
Lời hát như đang mong chờ
Như lời nguyện cầu đêm ba mươi
Đừng lặng lẽ chong đèn khuya hắt bóng
Hững hờ chia biệt với đêm sâu
Trôi chậm dần đêm chậm dần trôi
Phố nhỏ không còn nghe ai hát nữa
Tôi một mình, một mình chơ vơ
Ngồi chờ đêm, đêm sắp giao mùa
Góc phố lặng thầm đâu biết đợi ai
Cứ đứng bên đường nghe lời tình tự
Câu hát còn vương lời ca viễn xứ
Đêm ba mươi rơi xuống chậm dần
Phút giao mùa lòng lại phân vân
Tiếc nhớ điều gì không rõ…
VNQD