Chùm thơ của tác giả Phạm Thùy Vinh

Thứ Ba, 05/11/2019 09:55

PHẠM THÙY VINH
Bỗng nhoài ra biển

Như không thể nén kìm khao khát
Chợt run lên trước cơ hội cuối cùng

Như đánh cược một lần cùng hạnh phúc
Bằng tiếng gào tuyệt vọng giữa thinh không

Như mất mát bởi quá nhiều sóng gió
Vẫn trở về bấu víu một niềm tin

Mênh mang suốt cả một thời tuổi trẻ
Có ngờ đâu đó là thứ ta tìm

Vào cái chiều anh đã đứng cùng em
Nơi doi cát bỗng nhoài ra biển…

Em đến


Anh chỉ là con thú hoang
Mang trong mình nỗi cô đơn rừng thẳm
Quen với hành trình đơn độc
Tiếng hú cũng mồ côi, hú cho đỡ quên mình

Có điều gì để anh tin
Anh chẳng thuộc bài ca nào cả
Đừng nói với anh về giọt mưa trên lá
Về ánh trăng xanh trong vũ điệu điên rồ

Em phải chăng cũng chỉ lóe lên
Một hư ảnh bất ngờ
Sẽ tan biến khi bóng đêm hiển hiện
Nhưng anh biết làm gì đây
Làm gì đây
Em đến

Trong hang tối đời anh
Nảy một mầm yêu
Xanh về vĩnh viễn.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)