VŨ TỪ TRANG
Trong ban mai Hải Phòng
Gió phóng túng, khí trời ẩm ướt
vòm trời âm vang tiếng sóng
vời cao ban mai Hải Phòng
Những con đường đẫm màu áo công nhân
hàng cây cũ vụt xòe lá mới
mặt trời bồng lên một lời thúc gọi
Những tốc độ lao qua chóng mặt
tôi sợ tôi chậm với chính mình
Cửa sông, những con tàu sừng sững
những người thợ bốc vác
trần lưng, vác trên vai những ban mai quả cảm
tiếng xích buông, tiếng va sắt thép
tiếng còi tàu thổn thức
cánh buồm đi hun hút chân trời
Không yên được, dẫu là sông Lấp
vị cá tôm khẳm đặc đôi bờ
nhịp khói bên sông hầm hập thở
Tiếng còi tàu, tiếng búa vang đanh
kìa ngôi nhà âm thầm đứng lên
và đồng lúa đang kì ngậm sữa
Nguyện sống như con tàu rời bến
như đảo đèn canh thức biển khơi
như căn nhà chờ người đến ở
như chiếc bay chạy trên mạch vữa
như lá buồm đè trên sóng dữ
như ban mai đập cửa muôn nhà...
Cánh đồng Chum
Những chiếc chum đá từ trên trời rơi xuống
hay chum làm ra để tế lễ dâng trời
có thể là kho chứa lúa gạo, đỗ ngô và hoa trái
đã một thời bom đạn nổ quanh chum
Bạn tôi ngày ấy tuổi đôi mươi
từ giã làng quê bình yên, sang Cánh đồng Chum giữa mùa
mưa bom đạn
cái huy hiệu nhỏ nhoi ngực áo người tình nguyện
bao thịt xương vùi xuống đất này
Tôi muốn hỏi chum đá nào chở che bạn tôi ngày ấy
bạn tôi không thể ngủ yên trong chum
khi giặc đốt buôn làng
cả rừng chum tiễn bạn tôi đi cùng cơn mưa rùng rùng máu chảy
thịt xương bạn tôi đã hóa cỏ rờn xanh
Tôi vỗ vào chum, nghe lời bạn tôi vọng lại
trời thẳm xanh muôn nỗi nhọc nhằn
cả cánh đồng Chum dâng cơn mưa trời tinh khiết
tắm rửa bạn tôi yên giấc trăm năm.
VNQD