THANH TÂM
Tự thú
Mùa bão qua rồi
Chỉ còn hiền lành mặt đất
Mơ gì giấc mơ trên đám mây hồng nhật
Yêu thật đau để nhận ra...
Em phải cảm ơn một ánh sương tan
Trên mái nhà
Có cây phong lan cũ
Ánh mắt anh như mây mùa tự thú
Sẽ biến mất đi?
Còn khoảng trời xanh và cánh chim di
Bay về phía hoàng hôn đẹp nhất
Em bật khóc
Cánh chim nghiêng
Chiều tắt
Bóng tối khiến nỗi nhớ không dịu dàng hơn...
Anh đã xa em biết mấy mùa rồi
Anh sẽ xa thêm bao nhiêu mùa nữa?
Trước tấm gương trong suốt
Trước tấm gương trong suốt
Của sáng tinh mơ
Em soi lại đôi mắt mình
Đôi mắt của những đêm trăng non
Một thuở mùa tròn
Tình yêu ríu rít
Chú chim đậu bụi mận gai tĩnh mịch
Cất được bài ca đẹp nhất đời mình
Đôi mắt em bình minh
Những câu chuyện khổ đau thường tình
Rất đáng để em vui
Tình yêu không phải chuyện hàn lâm
Nồng nàn nảy mầm và định nghĩa
Cớ gì em chọn cắt nghĩa
Ý niệm tình yêu?
Trước tấm gương trong suốt
Của nắng ban trưa
Em soi lại mái tóc mình
Mái tóc sau mười hai giờ hồi sinh.
VNQD