Chùm thơ của tác giả Lê Thanh My

Thứ Tư, 11/12/2019 14:47

LÊ THANH MY
Con đường quanh co


Đám cỏ nói với người ra đi
thôi đừng ngoái lại
kỉ niệm là thứ xa mù
loanh quanh
rồi cũng sẽ quay lại mùa thu

Nỗi buồn như giấc mơ ủ dột
đổ tràn đêm
tóc người dờn dợn sóng
môi người lãng vãng mấy câu hững hờ
tôi là bài thơ nửa chừng bỏ dở

Đường mòn là do bàn chân ta giẫm lại
người cứ đi
áng mây có khi nào ngừng trôi
hi vọng có bao giờ tắt ngúm

Trong cơn đau dịu dàng
tôi thấy một cung đường bao dung trước mặt
hỏi
người vui hay buồn?

Là khi ta đã


Nói với nhau về sự phân li
đêm dài dịu vợi
người đi kẻ ở buồn rơi nước mắt
con tàu chạy trốn sân ga

Đã khi nào ta trốn chạy ta?
khi biết tình yêu không về một lối
khi biết bàn chân nông nỗi

Dại
là khi ta đã nhìn nhau không chớp
xuyên qua không gian thời gian
ánh mắt cho ta buổi sáng
hơi thở cho ta buổi chiều
giữa khuya gương mặt người là vầng trăng treo không mỏi

Cách xa đâu phải nghìn trùng
mây vời vợi trắng
rồi một ngày cũng tan thành nước
chảy vào đêm.

Khu vườn cô đơn


Buổi chiều nhìn hàng cây lặng thinh
chiếc ghế gỗ đi tìm một không gian khác
có thể là bình yên
có thể là tẻ nhạt
tôi chỉ ngồi chờ một tiếng chuông

Như hạt mưa chờ được rớt bên đường
bất giác thèm một bàn tay ấm
thèm sự khác và khát trong cõi vọng

Từ chật chội đi ra con đường rộng
nơi này cơn mưa sẽ qua
có ai biết
hoang mang đang ở trong ô cửa thứ mấy

Những bông hoa nở u mê trong tiếng gió thở dài
không đủ buồn để tím biếc.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)