Chùm thơ của tác giả Đinh Ngọc Diệp

Chủ Nhật, 24/11/2019 10:24

ĐINH NGỌC DIỆP
Không thấy mặt


Đi qua dòng sông
trở lại, vẫn một dòng tuôn chảy
dưới cầu nước trong hơn hay đục hơn
sóng và màu thời gian đã khác

Thảng hoặc bóng người, xe
mặt trời, mặt trăng vừa qua
ngửa soi đáy nước
sóng còn biết mặt người quen?

Dưới bóng cầu
đổ chàm lên mặt sông không thể xóa
vơi đầy nước nghén, nước sinh
dưới bóng cầu
hoài thai những cánh buồm rong ruổi
muôn năm sông chẳng thấy mặt cầu.

Bên núi Trường Lệ


Bên này núi nằm dài hình người đàn bà chửa
bụng tròn căng thở dốc
con đường nhựa đen ì ạch lên vai

Bên kia sườn núi sóng vỗ
chỗ không có sóng thì đá lấn
không đá mọc thì sóng dập
núi hắt ra, sóng lại tấp vào
cứ thế sóng như em, đá khát

Tấm thân nước uốn mềm
đá cũng bắt chước
đá mềm nghìn năm không thấm một giọt em

Sáng nay nghìn con sóng khác
em sang bên kia thành đá duỗi dài
bụng hoài thai nỗi nhớ

Chỗ anh và em bỏ lại
con đường nhựa khó nhọc chở đoàn người lên
có ai nhìn ra: núi và nước vô hồn.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)