ĐINH NGỌC DIỆP
Không thấy mặt
Đi qua dòng sông
trở lại, vẫn một dòng tuôn chảy
dưới cầu nước trong hơn hay đục hơn
sóng và màu thời gian đã khác
Thảng hoặc bóng người, xe
mặt trời, mặt trăng vừa qua
ngửa soi đáy nước
sóng còn biết mặt người quen?
Dưới bóng cầu
đổ chàm lên mặt sông không thể xóa
vơi đầy nước nghén, nước sinh
dưới bóng cầu
hoài thai những cánh buồm rong ruổi
muôn năm sông chẳng thấy mặt cầu.
Bên núi Trường Lệ
Bên này núi nằm dài hình người đàn bà chửa
bụng tròn căng thở dốc
con đường nhựa đen ì ạch lên vai
Bên kia sườn núi sóng vỗ
chỗ không có sóng thì đá lấn
không đá mọc thì sóng dập
núi hắt ra, sóng lại tấp vào
cứ thế sóng như em, đá khát
Tấm thân nước uốn mềm
đá cũng bắt chước
đá mềm nghìn năm không thấm một giọt em
Sáng nay nghìn con sóng khác
em sang bên kia thành đá duỗi dài
bụng hoài thai nỗi nhớ
Chỗ anh và em bỏ lại
con đường nhựa khó nhọc chở đoàn người lên
có ai nhìn ra: núi và nước vô hồn.
VNQD