Chùm thơ của tác giả Vương Huyền Nhung

Chủ Nhật, 21/06/2020 09:32
VƯƠNG HUYỀN NHUNG
Soọng cô (1)
 
 
Ngang một ngày nắng ngủ
Váy lá đùa bước chân
Lưng đồi nghe thao thiết
Lời nỉ non càng gần
 
Ai có gặp chàng trai
Người Sán Dìu cõng rượu
Túi đựng lời soọng cô
Đi tìm thầy so tuổi
 
Lời cái sông cái suối
Cô gái còn trên nương
Giục hạt mầm chăm chỉ
Nhắn lời đáp mến thương
 
Ai có gặp cô gái
Túi trầu đeo ngang hông
Đợi tôi lễ chắn cửa
Dâng tổ tiên rượu hồng
 
Ông mai đừng đi lạc
Kẻo lợn đen bị gầy
Khai hoa tửu buộc dây
Xanh đỏ vui hai họ
 
Này quan lang khéo ý
Câu soọng cô giãi bày
Mùa trăng đừng nỡ cạn
Khuyết bóng buồn giọt gianh
 
Màu chàm mê mẩn xanh
Chiều về sao níu bước
Sau lưng lời đối đáp
Còn vọng chiều cỏ hoa.
 
----------
1. Làn điệu dân ca trữ tình của người Sán Dìu

Gửi người con gái cao nguyên


Khói chiều bản Áng
Dìu đồi thông như mơ
Bước nào là duyên nhịp nào là nợ
Vòng xòe đứa trai đứa gái cùng đưa

Thanh xuân nào còn gửi lại Sầm Nưa
Gió mặc nhiên hát trên Đài vọng tưởng
Trước Tây Tiến tôi thấy mình bé nhỏ
Đá khóc hồn lau

Tiếng chuông chùa Vặt Hồng mãi về đâu
Thác Ta Lét còn kia lời hẹn
Chàng trai ơi hãy về
Cho ngày vui trở lại

Ai sẽ buồn và nhớ một sớm mai
Ngút ngát Pa Khen chè xanh bản vắng
Qua Nà Ka buộc vía mùa mận trắng
Vuông thổ cẩm gói bùa yêu

Sơn trà gọi về Mường La
Dã quỳ còn vàng lối
Người ơi!
Em gùi cao nguyên về phố
Người còn lo nỗi nhớ mòn đêm?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)