Chùm thơ của tác giả Nguyễn Kiên Thụy

Thứ Hai, 11/05/2020 09:19

NGUYỄN KIÊN THỤY
Trong khu rừng lặng im


Không còn ai trở lại
bởi không ai trở về
rừng từ đó trở nên im lặng
mặc chúng ta náo động giấc mơ

Những giấc mơ của bao người mẹ
chỉ thấy rừng xanh đến thắt tim
con ở đâu trong ngàn cây lá
mẹ mong đêm để được đi tìm

Chúng ta đã ở đây lâu lắm
cuộc chiến dài như trận giả năm xưa
ngã xuống rồi không được đứng dậy
nghe mẹ gọi mà chẳng thể thưa

Những trận bom không phải trò đùa
dù chúng ta cười nhiều hơn khóc
trận đánh ấy, mãi xanh màu tóc
rừng dẫu xanh cũng đổi lá bao lần

Một sớm mai mẹ đứng trước rừng
im lặng ấy là con, thưa mẹ
trận đánh vẫn còn đang dang dở
con nấp vào xanh thẳm cỏ cây

Mẹ cứ gọi nhưng mẹ ơi đừng đợi
con sẽ về sau tiếng mẹ thôi
như thơ ấu, khi mẹ nhen khói bếp
con sẽ về kịp lúc cơm sôi.

Chiều miền Trung


Không xa, lại chẳng gần
miền Trung đủ cho người nhớ

Ai vô Nam ai ra Bắc
miền Trung là nỗi khôn nguôi

Dải đất ấy cong như eo thiếu nữ
khi đạn bom dội xuống tự băng mình
dẻo dai gánh hai đầu đất nước
miền Trung chạm đâu cũng xót

Thắt thẻo bên bờ biển
vẫn ngóng về núi cao
giữa chơi vơi non - nước
vẫn một lòng gửi trao

Như nắng ngày sắp tắt
thì thầm với niềm quê
ta một đời thất lạc
chiều nay được trở về.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)