ĐỖ THỊ TẤC
Trầu say
Giữa hai cột hiên nhà
Dây võng nghiến vào gỗ
Đòng đưa
Con ngủ
Kẽo kẹt tiếng võng
In hằn móng ngựa
Miết trên đường làng
Cỗ xe khát vọng
Con có ở trên đời
Như sợi khói chui ra từ cọng rạ
Cay mắt mẹ đun độ mưa dầm
Ngày không
Con khóc lặng
Mẹ khóc thầm
À...à...ơi...
Cái cò đi đón cơn mưa
Nước dâng ngập bến
Cò xưa không về
Lời ru bay lên
Ngọn tre làng cong ngàn dấu hỏi
Lời ru ngân lên
Nghê đá đình làng nhe răng không nói
Lời ru ra cánh đồng
Lúa ngậm đòng
Hết thì con gái
Lời ru trở về bên cánh võng
Liềm cùn
Mẹ không gặt con trên cánh đồng tình yêu
Mẹ không gặt con trên cánh đồng hoan lạc
Mẹ không gặt con trên cánh đồng người
Cánh đồng thứ nhất
Lá trầu
Cánh đồng thứ hai
Trái cau
Cánh đồng thứ ba
Vôi trắng
Mẹ đã trao một người ra trận
Để rồi
Hai mươi năm sau
Mẹ gặt con trên cánh đồng trớ trêu số phận
Trầu say
Có ấm mẹ chăng tháng ngày tủi cực
Chẳng thể nuôi con bằng những miếng trầu
Cánh phượng bay trong tầm tã mưa mau
Bỏ lại hàng cau
Bỏ lại giàn trầu
Bỏ lại bình vôi
Mẹ bồng con lên núi
Không dám đợi hòa bình
Bây giờ
Những năm tháng cuối
Trông chiều đưa bóng núi
Mẹ têm trầu
Cánh phượng muốn bay.
Người ơi
Người ơi
Rượu chưa cạn
Người ơi
Tình còn vơi
Lẩu sơ trong như gió
Lẩu sơ sáng cánh trời
Uống vào nói lời đất
Uống vào nói lời cây
Tay ta tay nắng
Chân ta chân gió
Có duyên tìm nhau
Nhà tôi ở lưng đồi
Bé nhỏ nốt ruồi núi
Chiếu hẹp đủ ngồi
Bát con đủ rượu
Tiếp khách đủ lòng
Gặp nhau trao câu hát
Pí sẽ dạo lời
Tình sẽ ướm lời
Buồn, vui trông ánh mắt
Người ơi
Rượu chưa cạn
Tình còn vơi
Đốt lửa cháy lên
Gọi lửa bùng lên
Ngả nghiêng vòng xòe
Vòng xòe
Tay bản
Ôm trăm người
Tay mường
Ôm ngàn người
Muôn đời không lẻ
Người ơi
Tình ơi.
VNQD