Thơ của Đỗ Thượng Thế

Thứ Ba, 29/08/2023 14:36

Vậy thôi, bao nhiêu cho hết

Quên đi hôm qua
quên đi hôm nay
quên nốt đợi chờ sắp tới
nặng nề chi cánh mây không nước
bầu trời rỗng ran màu xanh trơ trọi
ánh mai vàng nhạt hiu…

Vậy thôi
có ai nói gì được nhau
có ai cầm dòng mắt đỏ
lời trăm năm vun lên lửa
sẩy sàng bao đời nguội tàn
tro than đầy nỗi

Vậy thôi
mưa gió mang đi mưa gió
người dưng nhạt nhẽo người dưng
hơi môi tan vào cõi khác
tiếng cười và những ngôi sao khát vọng
rời rợi mọc buồn
xa mù chôn sâu

Vậy thôi
bao nhiêu cho hết
là nước biển cây rừng
là tóc dầm sương khói
sầu ải đầy trang cánh đồng đổ hạn
cằn cỗi tự mình
rồi tự mình xoá trắng…

Người ngồi như lá rơi
cạn hết một bóng chiều dứt áo.

Tranh của họa sĩ Mai Trung Thứ.


Vừa đi vừa niệm

Vừa đi vừa niệm
mắt nghiền tay chấp hoa sen
tĩnh lặng xoay vần
xoay vần thong dong
chuông gióng từng hồi tự tại
hơi thở con đường vô hạn
cỏ chờ nâng bước chân…

Vừa đi vừa niệm
đến với ngọn núi cao cô đơn
bao dung bao điều tồi tệ
cự tuyệt cuộc chiến của trái tim
lửa vô minh ngàn năm rũ bỏ
đặt xuống gánh buồn
bước qua cái chết…

Đời là cuộc hành hương
lựa chọn vần thơ cuộc sống
như ngọc sương reo sớm
tinh khiết cả trời nắng mai

Vừa đi vừa niệm
án-ma-ni-bát-di-hồng…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)