Thơ của Nguyễn Minh Đức

Thứ Hai, 21/08/2023 14:03

Nụ cười của mẹ

Tôi vào bộ đội
mẹ nói tôi giống cha những lần vội ghé về thăm
mà còn nợ mái nhà gianh mỗi năm hai lần dọi lại
mẹ chưa khi nào nhắc phải trả cho xong

Cây cau ngày xưa ngoại trồng
thân cao vút xù xì mốc thếch
chùm quả đến mùa vẫn treo vào trời biếc
mẹ thường ngồi dưới gốc ngước nhìn lên

Cha nằm lại chiến trường lúc tiếng súng đã im
miệng mãi cười khi về nằm chung hàng cùng đồng đội
gió ngàn lần thổi lui thổi tới
chẳng thổi lời nào vào tai, rằng cha đã nợ mẹ những gì

Mỗi dịp nghỉ phép, tôi về quê
giại lại mái nhà, vun giàn trầu giúp mẹ
ngọn cau già vẫn đơm đầy tiếng sẻ
nhớ ngoại hồi nào vãi thóc gọi chim ăn

Tôi đi tìm vôi quệt trắng lá trầu xanh
bổ trái cau làm ba đặt vào cơi dâng người cao vút
thấy mẹ cười thay vì rơi hai hàng nước mắt
chiến tranh qua lâu rồi, sao không thấy ai đo hết được niềm thương.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)

Truy tìm Nadja

Truy tìm Nadja

Là tác phẩm nổi tiếng bậc nhất của André Breton, suốt nhiều thập kỉ, danh tính của nàng Nadja - người cũng được chọn là tựa đề sách - vô cùng bí ẩn.

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

Tại Củ Chi có một suất chiếu đặc biệt của bộ phim “Địa đạo- Mặt trời trong bóng tối” được gọi là suất chiếu tri ân.

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Trong truyện ngắn này, có một nhân vật học viên trong cương vị chủ tịch phường đang theo học lớp tại chức mà nhân vật “tôi” làm thầy giáo đứng lớp... (VĂN GIÁ)