Đường làng
Con chim dồng dộc ngậm tuổi thơ tôi bay mất
cả con dế than trong đống rơm khô
cũng bỏ tôi lạc ở bìa rừng
con đò mẹ tôi mỗi ngày bơi qua chợ sớm
chở một thời thơ dại đời tôi
Con sông đầu nguồn trôi xuôi
mà lòng tôi chảy ngược
tuổi thơ đâu dễ gì bay mất
mãi nương thân ở cánh đồng làng
Cứ nhớ hoài lửa bếp cời than
nhớ ngọn khói chiều mồ côi nương rẫy
nhớ tiếng chim lạc bầy gọi mẹ
nhớ bờ ao cạn cháy cơn mơ
Khi quay về năm tháng tuổi thơ
cứ đi tìm tiếng chim dồng dộc
để đòi lại những gì đã mất
mới hay tôi mang theo suốt cả đời mình
Đến bao giờ trái đất hồi sinh
để gặp lại con đường làng thuở ấy
trả cho tôi con dế than thời thơ bé
đã lạc mất nhau lúc ở bìa rừng
Qua một đời lận đận mông lung
khi trở lại bên dòng sông xưa ấy
tôi cứ ngỡ tuổi thơ mình tan chảy
trôi xa, lạc mất đường về...
Bước tới phía sau mình Chỉ mình tôi bước tới phía sau
dấu vết còn đây kí ức vơi đầy
bàn chân giẫm lên đêm mờ mịt
một thời vụng dại đắm say
Bước tới hay là đang trở lại
mà sao chân cứ vấp u mê
đầu không quay lại, mắt nhìn thẳng
lòng còn quấn quít phía sông quê
Phía nào trời đất đừng giông tố
cứ mãi hoàng hôn nỗi nhớ nhà
nơi ấy một thời tôi thơ dại
xa rồi, thôi nửa giấc mơ qua
Khi chạm gót nẻo đời vô ngã
là tôi bước tới phía sau mình
chân trời mờ mịt còn xa lắm
cho tôi dừng lại để hồi sinh
Cho tôi quay lại, không đi nữa
khất nợ dòng sông giấc mơ trôi
cái đã trót vay, xin trời đất
hãy lấy tàn tro để lấp bồi...
VNQD