Sợi dây phơi của chị
Xóm làng têm chuyện trầu cau
Chị mười bảy tuổi làm dâu nhà người
Anh giăng một sợi dây đôi
Chị mang tã lót ra phơi bên nhà
Thế rồi anh vội đi xa
Tuổi xuân của chị theo ra chiến trường
Anh về... trong tấm khung gương
Chị chung thủy với khói hương tháng ngày...
Mẹ chồng tóc lẫn vào mây
Ruộng vườn khuya sớm tay gầy đảm đang
Gia tài là những khói nhang
Sợi dây phơi vẫn mênh mang đợi chờ...
Chỉ còn là những giấc mơ
Phút giây làm vợ tựa bờ vai anh
Sợi dây căng giữa mong manh
Phơi lên đầy cả ngày xanh chập chờn...
VNQD