Thơ của Đoàn Hữu Nam

Thứ Năm, 11/05/2023 08:50

Hết giêng rồi

Trời đã xuân phân rồi đó em
Tiếng sấm mở đường cho nước về thăm bến
Mùa đã không lỗi hẹn
Thảo thơm bung xanh mướt nương đồi
Ta đi theo gió mưa vừa lạ vừa quen
Gặp ngô bật mầm lúa vào thì con gái
Những đám mây lướt qua miền ẩm ướt
Ngủ thăm trên đỉnh Hoàng Liên!
Ta không bất ngờ với câu hát vang xa
Đang nối hội hè với mùa màng nương ruộng
Núm đồng tiền nở hoa đêm rước kiệu
Khoe tuổi xuân trong nắng mới nồng nàn
Bởi ta biết con đường ấm no
Bền bỉ dựng xây từ muôn đời truyền lại
Khao khát bật mầm từ mồ hôi mặn chát
Trải dọc tháng ngày, trải dọc mến yêu nhau.

Một mình sang sông

Một mình một chuyến đò sang sông
Sông thì vắng mà lòng đò chen chúc
Bao buồn vui nổi chìm trong bạc tóc
Như điểm danh, như đòi nợ, dỗi hờn

Ừ thì đấy, sang hèn lẫn lộn
Ừ thì kia, ưu tư, vô tư
Trẻ chưa qua - lỏng dây, diều chao đảo
Già chưa đến - dại khôn như mây bay

Và kia nữa ai vật vờ như bóng
Ai hân hoan với mưa móc hả hê
Mặt trời rụng trăng cuối trời ngơ ngác
Tỉnh trong say, say trong tỉnh bẽ bàng…

Đò chưa cập đã quay đầu bến cũ
Muối mặn gừng cay xa xót phía không người
Hương bồ kết rối cả chiều sơn cước
Cho ta tần ngần ao ước bến sông xưa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)