Thơ của Đoàn Hữu Nam

Thứ Năm, 11/05/2023 08:50

Hết giêng rồi

Trời đã xuân phân rồi đó em
Tiếng sấm mở đường cho nước về thăm bến
Mùa đã không lỗi hẹn
Thảo thơm bung xanh mướt nương đồi
Ta đi theo gió mưa vừa lạ vừa quen
Gặp ngô bật mầm lúa vào thì con gái
Những đám mây lướt qua miền ẩm ướt
Ngủ thăm trên đỉnh Hoàng Liên!
Ta không bất ngờ với câu hát vang xa
Đang nối hội hè với mùa màng nương ruộng
Núm đồng tiền nở hoa đêm rước kiệu
Khoe tuổi xuân trong nắng mới nồng nàn
Bởi ta biết con đường ấm no
Bền bỉ dựng xây từ muôn đời truyền lại
Khao khát bật mầm từ mồ hôi mặn chát
Trải dọc tháng ngày, trải dọc mến yêu nhau.

Một mình sang sông

Một mình một chuyến đò sang sông
Sông thì vắng mà lòng đò chen chúc
Bao buồn vui nổi chìm trong bạc tóc
Như điểm danh, như đòi nợ, dỗi hờn

Ừ thì đấy, sang hèn lẫn lộn
Ừ thì kia, ưu tư, vô tư
Trẻ chưa qua - lỏng dây, diều chao đảo
Già chưa đến - dại khôn như mây bay

Và kia nữa ai vật vờ như bóng
Ai hân hoan với mưa móc hả hê
Mặt trời rụng trăng cuối trời ngơ ngác
Tỉnh trong say, say trong tỉnh bẽ bàng…

Đò chưa cập đã quay đầu bến cũ
Muối mặn gừng cay xa xót phía không người
Hương bồ kết rối cả chiều sơn cước
Cho ta tần ngần ao ước bến sông xưa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)