Thơ của Nguyễn Thuỵ Kha

Chủ Nhật, 17/12/2023 10:53

Ngày cuối năm đưa em lên trung du

Ngày cuối năm đưa em lên trung du
Đưa em gặp anh một thời quá khứ

Ngày ấy anh tuổi em bây giờ
Thuở sinh viên gầy gò khắc khổ

Ngày ấy anh tình đầu dập vỡ
Quân phục binh nhì xanh thắm ruộng ngô

Ngày ấy anh ngỡ chẳng tin gì nữa
Chờ vào chiến trường bên đồng đội nằm co

Ngày ấy em ở đâu trên trời cao lộng gió
Mà giờ hiện ra bên anh mộng mơ

Ngoằn ngoèo hàng thông Tam Đảo sương mờ
Kỉ niệm mới nồng nàn lên kỉ niệm

Ngày cuối năm thời gian chợt lịm
Giữa không gian lãng đãng mây bay

Ngày cuối năm lần thứ nhất ta say
Bên nhau lên trung du rười rượi.


Trong đôi mắt đẹp và buồn của em

Trong đôi mắt đẹp và buồn của em
Anh cháy lại ngày xuân hai mươi tuổi

Bắt đầu biết mất ngủ
Gương mặt đêm thức trắng canh thâu

Bắt đầu mơ ám ảnh
Đôi môi mọng trái cấm cắn sâu

Bắt đầu bỡ ngỡ mùi thiếu nữ
Tóc đen hương huyền trời đất trao

Bắt đầu con trai bắt đầu khao khát
Tay tìm tay bão táp dạt xô nhau.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)