Thơ của tác giả Hào Lê và Nguyễn Hồng Vân

Chủ Nhật, 30/05/2021 00:36

HÀO LÊ
Em là mùa xuân miền ngược

Bầy ngựa trắng của mùa đông trở về Khau Phạ
mang theo cái rét
bông tuyết màu ban, xửa cỏm(1), khăn piêu

Đường trổ lầy, chữ đi không vững
em đỡ chữ em vui theo nụ non ướt đẫm
mùa đào ven suối

Buổi học phập phồng kí ức vùng biên ải
nặng tình cha sau núi, đằm tình mẹ bên nương...
mưa xao xác lắt lay thời củ nâu củ ấu
chữ nghiêng theo dáng cây rừng

Mưa thì mưa
mắt em cùng mắt trẻ
nhìn con suối trong veo sắc bản

Mưa thì mưa
mà em là mùa xuân miền ngược
mùa xuân giảng bài lưng núi
mùa xuân như chữ lên rừng.

----------
1. Một loại áo đặc trưng của phụ nữ Thái


NGUYỄN HỒNG VÂN
Địa đạo (1)


Chút nắng hanh vàng ngày tới xốn xang
Chút tưởng nhớ gửi về nơi đất lạ
Địa đạo buồn chờ bước chân người đến
Ngước nhìn trời mây trắng mang mang

Cảm ơn bao người đã ngã xuống hôm qua
Cho đất mẹ bốn bề rừng xanh mượt
Nắp hầm lâu ngày không còn mở được
Đài tượng lặng im lẩn khuất dáng kiêu hùng

Rêu cỏ mọc dày đan kín nỗi riêng chung
Bao thế hệ thấm mồ hôi và máu
Còn nhắn mãi bao lời từ địa đạo
Đôi mắt Bến Cầu - Lợi Thuận nhớ xa xôi!

Một vùng biên xanh biếc giữa lòng tôi
Phủ lối đi qua kín lá vàng lặng lẽ
Đất bạc áo nuôi cây ngày một trẻ
Bát ngát chim về ríu rít nhịp bình yên.

--------
1. Địa đạo Lợi Thuận thuộc huyện Bến Cầu, tỉnh Tây Ninh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)