Chùm thơ của tác giả Nguyệt Phạm

Thứ Hai, 24/05/2021 00:47
Một cảnh tượng ấm áp
trong tiết trời lạnh lẽo
 
Này là magarite đang vào những ngày nở cuối cùng
Đứng cạnh cúc mâm xôi sắp rụng hạt
Bên kia đồi đèn sáng lẻ loi
Ai trong những ngôi nhà...
Có thấy lạnh không, có hoang mang có biết trên đầu họ những đám mây
đang sà xuống âm u
 
Trong kia kế bên chỗ em ngồi là giọng hát không nhộn nhạo
Là hơi nước vừa đun sôi toả toả chậm rãi
Là tiếng chén dĩa, tiếng cạo nồi cơm, tiếng bật bếp, tắt bếp
Tiếng của gia đình buổi chiều tà bình yên thường ngày
Là tiếng con thạch sùng tặc lưỡi
...
Chỉ một cái ngoái đầu, những tha thiết mong chờ đều ở đó
Xoay trái và bước ba bước để vào nhập cuộc bình yên.

Mập mờ
 
Lại một buổi chạng vạng
Bóng tối nhờ nhờ
Buổi thất tình em luôn cảm thấy được an ủi khi tự nguyện để bóng tối
lấp đầy hay một trạng thái bị vây kín
 
Ở đây nhìn ra phía cửa sổ, màn vẫn còn buông kín - không hoàn toàn
kín bởi em vẫn còn trông thứ sáng yếu ớt
Chúng không là ánh sáng hi vọng
Thứ ánh sáng còn sót lại của chiếc tivi cũ vừa tắt
Nó làm em thấy mọi thứ thật hoang đường và lạnh lẽo
 
Sao cũng được! Em chẳng thiết tha gì. Hãy vứt bỏ em lại!
Nhưng hãy kèm một lời nhắn
Em cần một lí do từ anh
Em ghét tự hiểu
 
Dĩ nhiên em hiểu
Nhưng sao anh không đủ can đảm gởi đến em sự thật
Im lặng và quay lưng đớn hèn
Đừng bàn về vô thường ồn ào đến vậy
Anh chẳng hiểu được đâu
Và, hiểu cũng chẳng để làm gì.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)