Chùm thơ của tác giả Văn Triều

Thứ Hai, 17/05/2021 00:29

Ngày mới

Ngày mới của anh bắt đầu từ đôi mắt em
ánh sáng mở ra
ấm áp ùa vào gọi anh thức dậy

Anh đón bình minh trong căn phòng nhỏ
thanh xuân em ngự ở trên tường

Ngày mới trong veo tiếng hót
nắng hé miệng bình
con trẻ cắm lời thưa

Bữa sáng thật đơn giản
hâm niềm tin làm năng lượng cho ngày
anh phẳng phiu nếp gấp
em ân cần niêm phong mấy cúc vân tay

Buổi sáng
ta bước ra đường như chạy
phía sau lành những vết thương.




Cuối năm về thăm mẹ

Cạn ngày
con về thăm mẹ
gặp mùa xuân vừa ra khỏi ngõ
bỏ lại cánh hoa rơi

Hỏi nắng
nắng chỉ bóng gầy liêu xiêu trên vách
hỏi gió
phên thưa lọt tiếng xoong khua

Cạn năm
con về thăm mẹ
cời bếp
tàn tro còn ấm
mà thanh xuân dắt mẹ đi rồi

Vắt vẻo bên trời
tiếng con chim vịt
mắc cạn hoàng hôn không dứt được
nặng bước chiều đi

Mẹ là nhành cây
thế gian đầy bóng mát con đi
mẹ là một góc trời xa
nhớ thương như đàn chim mải mê bay về phương ấy.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)