Chùm thơ của tác giả Hà Ngọc Anh

Thứ Năm, 06/05/2021 11:28

Chiều tu hú gọi

Ngày chúng tôi còn bé xíu
Chị Cả đã đi lấy chồng
Rồi cha anh tôi giặc bắt
Mấy gian nhà tre trống không

Cỏ cây úa ngạt hơi bom
Đường nát dấu chân chạy loạn
Thương chồng xót con lận đận
Chị tôi cất giấu tiếng cười

Hễ về chị lại ôm tôi
Mắt chị vẫn trong ậng nước
Xao xác gió vò khóm trúc
Rưng rưng sương thắt trái bòng

Lênh đênh ngọn suối đầu sông
Tóc chị tóc em đã bạc
Giọt buồn giọt vui trong mắt
Níu tay chị móm mém cười

Tôi ngồi bên chị ngày vơi
Nôn nao chiều tu hú gọi...



Mưa quê

Đã lâu rồi không được tắm mưa quê
Hứng hạt nước gieo vào da thịt
Mưa ràn rạt màn trời buông sợi ngọt
Lặn trong ta gọi thức một miền xưa…

Những mái đầu xanh chải gió gội mưa
Cứ ẩn hiện trên đồng làng trắng xoá
Những cặp mắt ngời trong veo đến lạ
Lấp lánh cười lấp lánh khóc hồn nhiên!

Bầy cào cào trốn nép bờ mương
Chưa đụng đến đã vụt bay chấp chới
Chỉ ánh mỏng đỏ xanh còn vương lại
Ngẩn ngơ nhìn tiếc nuối tuổi thơ bay

Vồ trượt con rô nơi rãnh luống cày
Mặt lấm láp che nét buồn thơ trẻ
Con cá xưa vẫn ẩn trong giấc ngủ
Cứ lớn dần sau mỗi trận mưa quê

Nón lá áo tơi mẹ lách gió đi về
Dầm no nước chân tay còm seo héo
Gian bếp chật nồng cay mù mịt khói
Mẹ vẫn ủ hồng giữ lửa tháng ngày mưa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)