Chùm thơ của tác giả Nguyễn Thanh Hải

Thứ Năm, 29/04/2021 11:25
Đã vàng thêm hoa cúc
 
Trời đất mơ màng chi để vàng thêm hoa cúc
dòng sông thường thức gì mà những lọn sóng ngà say
và phía gió đãi điệu buồn u mãi
còn gieo chi những hạt nhớ lên mầm
 
Em nói sẽ về tiễn đưa tháng chạp
mà tháng giêng trễ rồi chiều vẫn nắng mình tôi
có phải chúng mình chưa qua hết những con đường tạ lỗi
nên còn lắm mông mênh còn lạc lối giao mùa
 
Mấy hôm nay gió trở màu phong sương rất đậm
thổi tím lòng mây thổi buốt cả hồn trời
hoa cúc cũ lại rắc xuống nền hoài tưởng
rắc vào lòng người đôi chút chập chùng thương
 
Không thể làm chim khách chỉ về rộn ràng vài hôm
mùa xuân còn đâu đó bên trời
xin đừng nói lời dịu vợi
để thương nhớ cứ bàng hoàng như màu cúc của ngày xưa...


 
Thưa Vĩnh Hựu, con đi
 
Sớm mơi này thưa Vĩnh Hựu, con đi...
thưa những bông vạn thọ thềm nhà ở lại giùm ta
màu của mùa xuân năm ngoái
cảm ơn những tàu dừa đã cùng mẹ ta gom buồn vui chụm lại
năm tháng bạc màu thành cụm nhớ quê hương
 
Con cứ về rồi đi thấm thoát đã hơn ba mươi mùa bông vạn thọ
mỗi đợt nhang khói tàn phai mang theo kỉ niệm ít nhiều
chắc có lẽ ngọn sầu đâu thấu hiểu
cuộc đời nhiều lắng đọng bên sông
 
Xin hãy để những buồn vui như làn gió mỏng
để ra giêng lúa bắp thổi ngóng ngùi
sáng nay nghe bìm bịp kêu như tiếng ai cười bên lùm đất
chứ nào phải tại sương rơi mà bông cũ giật mình
 
Và sáng nay mẹ lại tiễn mùa xuân ra ngõ
những con đường rẽ xuôi ngược muôn phương
hỏi những cánh chim cánh gió đang xuân có giống như lòng ta đang mường tượng
về một nụ nhớ vừa được tượng hình lên trong sâu thẳm quê nhà.
 

Sau những ngày nước mắt
 
Ngồi liêu trai bên suối
chợt thương những người đàn bà đã qua thời gian
hồn như sương cũ
 
Bàn tay cô đơn không bụm được tiếng con chim quốc kêu buồn
trời còn xõa xuống thêm chi buổi chiều ráng đỏ
đâu ai tóm tắt được cuộc đời của gió
và cũng đâu ai tìm được đáp án cho mình khi tất cả
những lựa chọn đều sai
 
Nỗi vời vợi này đã làm nên khoảng trống núi đồi
hay núi đồi im lìm đã làm nên khoảng trống lòng mưa
nước trôi mùa thu về đâu không biết nữa
chỉ ngó thương con kiến sau những ngày nước mắt
đang tìm kiếm những vùi lấp lá vàng
 
Những người đàn bà đã qua thời gian
vẫn dịu dàng như suối
tôi muốn được làm mỏm đá
để hôn lên những lọn nước chưa kịp bới gọn gàng
đã xõa xuống
thác nước thời gian hay lọn tóc núi đồi?
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)