Thơ của tác giả Nguyễn Minh Cường: "Trầm ngâm xuân"

Chủ Nhật, 26/01/2020 12:00

NGUYỄN MINH CƯỜNG
Trầm ngâm xuân


Nơi này vẫn nắng mặn chát
nắng như tỏa lên từ biển khơi
chỉ thấy xuân trong mắt lính xanh trời

Nơi này mặt đất không nở hoa
bàng vuông, phong ba vừa qua mùa gió
cành san hô trắng nằm trong cát vỡ
rưng rưng xuân trên tay người nâng lên

Rưng rưng xuân trong tim người nhớ đất liền
rưng rưng xuân gửi ra trên đầu con sóng nhỏ
rưng rưng xuân trong dòng tin nhắn điện thoại

Có hoa đào, hoa mai, giò lụa, bánh chưng
quà đất liền gửi ra chỉ thiếu mưa xuân

Ai đó vừa lăn trên cát trắng ngần
trắng như da thịt một người con gái

Ai đó lại lao mình xuống làn nước trong vắt
tưởng tượng một vòng ôm

Đàn hát xôn xao đón giao thừa
rộn rã, tươi vui suốt ba ngày tết
qua những giây phút bồi hồi
giờ trầm ngâm bên nhau làm nên mùa xuân thôi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)