Chùm thơ của tác giả Nguyệt Phạm

Thứ Sáu, 10/01/2020 08:52

NGUYỆT PHẠM
Mùi của mẹ


Trùm chăn ôm người lạ
Ấm tràn khoảng không gian bé nhỏ
Như thuở xưa gối đầu lên tay mẹ
Từng ngón tay từng chân tóc thân quen
Mùi mẹ
Ấm nồng
Đặc trưng

Ngọt như mẹ
Ban mai như mẹ
Giấu con vào những giấc mơ nhiều màu

Đôi khi con đi như kẻ mộng du
Theo tiếng gọi trưa
Tìm đường về với mẹ
Cho đỡ nhớ
Mà chẳng nói được gì
Ngoài những cộc cằn con không biết dùng vào đâu
Và…
Vội vã ra đi
Tiếc rẻ những cột mốc

Mùi của mẹ theo con đến tận cùng miền đất xa xôi.

Giấc mơ lênh đênh


Mỗi ngày đối phó với những nỗi lo vô hình
Bạn châm giùm ta điếu thuốc
Rít giùm ta chút khói
Thổn thức cùng ta những mối đi về
Mình lướt vội từng sợi bê tông
Người ta găm vào chân những mảng màu sắc lạnh
Nhân danh hiện đại - văn minh - đô thị - sinh thái - thiên nhiên…
Những khái niệm mĩ miều xanh lòng và đau lòng

Chỉ có một số phận lạc quan bay cùng con sóng
Phóng những giấc mơ nhỏ bé xa vời
Xa xôi - đến cuối đời - em vẫn giữ một ước mơ?
Ai khóc cho những thân rêu bị chiếm mất nhà
Ai khóc cho những loài cỏ dại tha hương héo mòn thân xác
Ai mua giùm em những mùa thiếu nước
Đành uống giấc mơ mình đỡ khát qua cơn
Mặn về, nặng lòng trong những giấc chiêm bao
Chập chờn thấy mưa đang rơi trên khóm đất cằn

Lướt sóng mỗi ngày để mỏi mòn
Để tiêu diệt giấc mơ
Hay để mơ một giấc mơ hoành tráng
Giọng tươi - miệng cười - thân hình khỏe mạnh
Ở mảnh đất cuối cùng - vạm vỡ phì nhiêu
Tôi gặp em
Như gặp một giấc mơ chung của hàng triệu dân đồng bằng
Giấc mơ êm ấm ngọt ngào cho những phận người lênh đênh thả nổi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)