Chùm thơ của tác giả Đỗ Trọng Khơi

Thứ Năm, 02/01/2020 15:32

ĐỖ TRỌNG KHƠI
Đi


Núi có là núi, khi buồn
sông có là sông, khi vui
khi không buồn vui núi sông là gì?

Ai khe khẽ: núi sông

Là gì - Ta
lúc rời tay ngày
ai khe khẽ:… đêm

Ta là gì khi ra khỏi ngày, đêm
ai khe khẽ
chiều lặng lẽ từ mái nhà đi xuống đất

Ta là Ta, khi mất!

Về lại cánh đồng


Không thể thế này
chưa thể thế kia
ta loay hoay chọn cách sống

Chưa hẳn vì cuộc sống
chọn một cách chết
cũng gặp nhiều loay hoay

Cây cối ở xứ này
cũng chọn một vị trí bên đường hợp ý thần linh
hợp phong thủy

Vin một làn khói
tin lửa trong củi
ngày mai ở đâu trong xa thẳm kia?

Cánh đồng ấu thơ còn giấu hương lúa
giấu mùi sữa mẹ
giấu một nỗi buồn nguồn cội.

Về


Vui tàn buồn cũng tàn luôn
chiếc thân đã chật chiếc hồn sao mang

Lách khe cửa hẹp thời gian
tạ từ nhé một chuyến sang con người

Mỗi tay xếp một ý lời
mười ngôi chữ ngỏ ngày trôi trùng trùng

Ngôi làng mái ngói rưng rưng
thế gian rộng lớn cũng từng ấy thôi

Vốn dòng nón lá, áo tơi
mạn trời như có ai người gọi ta!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)