Thơ của Trần Ngọc Mỹ

Chủ Nhật, 31/03/2024 08:51

Ghi nhanh

Sóng chồng lên sóng xô nhau
dạt dào như nhịp tim em có anh thổn thức
hãy nghĩ về trời mây
xanh thật xanh trong đáy mắt

Thời gian không chờ đợi chúng ta yêu nhau
khi yêu nhau ta quên thời gian gõ cửa
mỗi thanh củi chỉ cháy hết mình một ngọn lửa
mỗi cuộc đời có được bao lần yêu?

Kìa nắng đã buông cạn cả buổi chiều
kìa hoa đã nở căng mình tàn cánh
và nhụy đã thơm cùng kiệt nhiệt thành
hiến dâng nào cũng chóng vánh

Ghi thật nhanh nỗi nhớ
sợ sau khoảnh khắc này
nỗi nhớ chồng nỗi nhớ
thành quên.

Nếu

Thử nghĩ mà xem
nếu con đường xóa nhòa bóng cây
đổ vào thành phố này thông thốc khoảng trống
đàn chim im bặt giọng hót
ô cửa thiếu vắng mùi hương
hàng ghế đá lạnh băng chẳng người dừng chân
phết lên vỉa hè tầng tầng lớp bụi

Thử nghĩ mà xem
nếu chuỗi ngày chúng ta rệu rã đi theo trật tự
vội vã ăn, ngủ, làm việc, chăm sóc lũ trẻ…
như tàn mây lặng lẽ bặm môi trôi qua đời
đợi buông mình hóa kiếp cơn mưa
thật nhàm chán biết bao!

Thử nghĩ mà xem
nếu không một ngọn gió lao xao
mặt hồ bốn mùa ôm lời câm vẻn vẹn
những con cá ngủ quên đáy sâu nhoài mệt
quá lâu không xao động có phải là một cách chết?

Thử nghĩ mà xem
bao nhiêu người lãng quên chính mình
chẳng hình hài vui buồn, cười khóc
thêm bước thêm ánh nhìn khó nhọc
nên khi thời gian bám dày trên tóc
trái tim còn có thể ngân rung loạn nhịp thảng thốt
“nhớ anh khủng khiếp!”
biết đời em còn hạnh phúc.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)