Thơ của Lê Hưng Tiến

Thứ Hai, 25/03/2024 08:38

Nhưng...

Tôi muốn mình trẻ lại
Nhưng thời gian không là mặt trời tím

Ngọn núi có thể lớn lên
Nhưng mặt đất không đếm được cát bụi

Dù hoa lạ nở hương trong gió
Nhưng miền gái đẹp không chịu hóa mình vào lòng sông

Cuộc đời có lúc được có lúc không
Nhưng chẳng ai biết cái khởi nguồn sinh ra

Tôi cố níu thời gian
Nhưng tuổi thơ không làm bầu trời nhỏ lại


Cánh mỏng chao nghiêng

Nắng đung đưa nụ cười
Em ngây ngô những bước cỏ mềm
Đẫm ướt vạt sương làm cánh mỏng chao nghiêng tóc xõa

Phố vừa lên xanh
Sân trường lụa là không khí
Tiếng thở làm gót hồng kéo mặt trời xuống thấp

Những đôi mắt rỗng
Va đập mùa đậu biếc
Gọi thinh không chạm hờ nhau vọng tưởng

Nhịp nhịp bước bước
Những suy tư chưa đến lúc mơ hồ vỗ về
Chỉ nghe lòng đất thầm thì ai đáu

Dẫu khoảnh khắc chưa lên ngôi
Em vẫn ngây ngô những bước cỏ mềm
Đẫm ướt vạt sương làm cánh mỏng chao nghiêng tóc xõa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)