Thơ của Trần Kế Hoàn

Thứ Hai, 18/03/2024 09:50

Phía bình minh

Các anh không phải Mai An Tiêm
Bởi có thể đất cằn trồng dưa rất khó
Ngắm các anh bên luống rau nho nhỏ
Tôi tin Mai An Tiêm đã hiện hình

Các anh không phải là Lang Liêu
Nhưng mỗi tết về lại ngồi lựa lá dong gói bánh
Ngắm màu áo hải quân bay trong gió chướng
Tôi tin Lang Liêu đã hóa thành

Các anh cũng không phải Thánh Gióng, Thạch Sanh
Nhưng...
Súng chắc trên tay
Đứng hiên ngang
Giữa những nanh vuốt chực chờ lao tới
Tôi tin cổ tích đã hiện về

Mẹ Âu Cơ sinh những núm ruột quê
Người cổ tích neo vào miền cổ tích
Giữ lấy đảo và biển xanh ngọc bích
Mẹ gửi ra rồi... ôi, dưa hấu lá dong

Chở mùa xuân ra miền bão giông
Khoang tàu đầy sản vật ba miền Trung, Nam, Bắc
Có ngựa sắt cho Gióng đi đánh giặc
Có cả cây đàn tấu giai điệu Thạch Sanh

Biển mùa này có yên ả không anh
Sao nghĩ đến Trường Sa lúc nào cũng bão
Không ở đảo mà lòng neo vào đảo
Con cháu Tiên Rồng an nghiệp phía bình minh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)