Thơ của Nguyễn Văn Mạnh

Thứ Tư, 20/03/2024 08:59

Ngày trở lại

Vẫn núi đứng núi ngồi, lại núi
Rừng sau lưng trước mặt vẫn rừng
Hun hút gió quất cổng trời đá dựng
Bỗng vỡ oà bát ngát một lòng thung

Nơi một thời mẹ tôi ở đó
Bạn ngày xưa, nay hóa những ông bà
Giờ trẻ lại trong phút giây gặp gỡ
Những nụ cười và nước mắt xót xa...

Tôi cầm tay những con người giữ lửa
Tiếng gọi ngược chiều tha thiết ở sau lưng
Ba mươi năm trụ giữa lòng bão tố
Lấy tình yêu thắp sáng núi rừng

Những mùa mưa lũ về dựng thác
Mái lá như thiêu trong hầm hập gió Lào
Miếng cơm ăn vị măng tươi đắng chát
Trang sách hồng vẫn mở những vùng cao

Những bước chân trọn đời bươn chải
Lầm lũi vô hình giữa đại ngàn xanh
Những trái tim cháy lên như ngọn đuốc
Ấn giữa đời viên ngọc sáng long lanh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)