Thơ của Lê Hào

Thứ Ba, 26/03/2024 17:20
- Ảnh:

Sóng xô vào bờ thực tại

Nắng cất lên niềm hân hoan
dù ngày nhạt dần
chiều tựa hồ như khói

Con thuyền lang thang chờ đợi
bỗng thấy buồn
và nuối tiếc điều gì trong dòng chảy triền miên

Vài con cá quẫy lên nhìn mùa
vài ngọn gió chạy quanh tìm hơi ấm
sóng xô vào bờ thực tại
làm ướt niềm mơ con thuyền

Nhộn nhịp đôi bờ
nhà ai hoa leo kín ngõ
chuông từng hồi rền vang
bầy chim sẻ lạnh buốt, co ro trên nóc nhà thờ

Con đường ngoằn ngoèo
chạy về chân đồi
hay mông lung vực thẳm?

Thuyền thả neo vào kí ức
vỡ òa niềm hạnh ngộ
người kéo lưới lên, gặp lại những mùa xưa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)