Thơ của Trần Thu Hà

Thứ Năm, 06/02/2025 11:28

Cái lạ của ngày

Thả xuôi ngày dẫu đời chưa khắc tên
Gót son in dặm dài chiến dịch…
Chiến tranh - súng đạn - rừng trôi lũ cuốn
Tắm hạ Trường Sơn ướt cả mùa trăng

Nhớ măng rừng thay cơm, vắt sên lận vào kí ức
Hái cho nhau dẫu mong manh vẫn tươi như nét cọ
Mặc pháo sáng bom thù rốc két bủa vây

Mong ngóng tin em, tháng bảy em về trong mây trắng
Nhớ - dịu dàng mùi hương con gấy Nghệ(1)
Cứ mô tê răng rứa, câu ví giận thương cứa nát hồn tôi

Lời em nói tôi nghe như chim hót
Như đọt mầm lách tách tỏa hương
Cứ thì thầm say như sóng nhạc
Cái lạ của ngày…
Con gấy Nghệ là em!
--------
1.
Theo cách gọi của địa phương “gấy Nghệ” nghĩa là “gái Nghệ”.


Những cánh sóng ùa về

Nơi góc khuất cuộc đời
Bóng chiều cay mắt ướt
Chiếc nạng gỗ mặc niệm gieo tọa độ
Trầm ngâm gõ về một thời binh lửa
Lính quên mình trên ngã ba sông

Quảng Trị tám mốt ngày đêm không ngủ
Súng đạn rực trời
Chạm tay vào nỗi nhớ
Và các anh đã hồi sinh sau mảnh ghép chiến tranh

Cơn khát dã quỳ lẩn khuất đâu đây
Vẫn tiếng xung phong trên đài hoa trắng
Từng cánh sóng ùa về
Sao quên ngày anh tôi về với cỏ…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)