Tiếng xuân
Đêm ắng lặng
Tiếng chuông cất lên một ngả trời
Tràng hạt của bà đu về nhịp gõ
Mưa bụi bay ghé tìm ô cửa
Đựng vóc xuân thiêm thiếp giọt sương
Chớp bể tháng năm dài như lối sỏi
Dìu dặt cố hương mải miết ngợp thương
Nhớ mẹ những đêm gầy nhung lụa
Nhớ cha những đọt sắn lên mầm
Bây giờ vời vợi vóc xuân
Xiêm áo ai sau mắt lá thì thầm
Em vấn khăn vò men rượu ủ
Tơ trời đông trước bắc vòm sang
Tiếng lộc cựa mình đêm tách vỏ
Tiếng sương chờ bẫy ngọt quả lành
Tiếng ngày xưa ấm thềm hoa nở
Vũ hội mùa xuân ở nhà mình.
VNQD