Thơ của Vi Thùy Linh

Chủ Nhật, 23/07/2023 14:25
Đổ lửa
 
Đi tìm những cây gạo cổ thụ
Mường tượng Hà Nội xưa, sông Hồng vào sâu phố
Bờ bãi ruộng đồng xoải cánh ngoại ô
 
Các làng quê hầu hết mất rặng tre
Sông ngắc ngoải, hẹp dòng bé lại
Gạo không còn chỗ để cô đơn bung đỏ
Này, đừng “cấm lửa”
Và không cần nhắc nhở: không mang bật lửa, diêm
 
Vẫn còn những cây gạo cháy lên
Thấy gió đưa về bờ sông, đồng, đê nức nở
Thấy mà thở phào: Cảm ơn cây, may còn có gạo
Bàn tay đón bông xoè năm cánh lửa
Đừng bao giờ tắt lửa chính mình
 
Hoa gạo rụng xuống, thì tra hạt vừng (1)
Mùa nào tuổi nào cũng cần “dám cháy”.
 
--------
1. Ca dao: Bao giờ cho đến tháng ba/ Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng.
Phác hoạ
 
Phác hoạ mà như trực hoạ
Không, là một khuôn hình trung cảnh hiện ngay
Mùi hương ấy, bờ vai ấy
 
Em đứng nơi này
Chưa đi qua hồ mà nghe sóng vỗ
Ngả đường xanh nườm nượp hình dung
Những buổi tao đàm chưa hẹn
Chưa cần hẹn vì thụ nhớ không ngày mãn hạn
Nào phải hoa nở mới thấy lối hương
Rất thật, dù tưởng tượng siêu thực
 
Mỗi ngày kín lịch đều có hẹn với mình
Hàng rào công viên đã bỏ
Bí mật hé vào thơ ngỏ
Tha hồ lứa đôi tha hồ gió
Chưa đi qua mà Halais sóng vỗ...
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)